Mã trưởng lão nhanh chóng bước lên: “Tiền bối, người nọ tên là Diệp Bắc Minh, hiện đã tiến vào tháp Phù Đồ!”
Ánh mắt của lão quỷ Hắc Sơn chợt tối sầm: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Mã trưởng lão thoáng hơi run rẩy, cảm nhận được áp lực cực lớn: ‘Tiền bối, chuyện là thế này…”
Mã trưởng lão giải thích hết ngọn nguồn.
Lão quỷ Hắc Sơn cười gằn: “Diệp Bắc Minh là người của Thanh Huyền Tông mấy người, mấy người nghĩ rằng chỉ cần báo tin cho lão phu!”
“Thì lão phu sẽ không gây sự với mấy người hay sao?”
Mã trưởng lão nuốt một ngụm nước miếng: “Tiền bối, bọn tôi có thể bồi thường cho ngài!”
“Mấy người định bồi thường như thế nào?”
Lão quỷ Hắc Sơn hỏi ngược lại một câu.
Sắc mặt Mã trưởng lão nghiêm túc lên: “Thu nhập suốt ba tháng của Thanh Huyền Tông, tất cả đều giao nộp cho tiền bối!”
“Không đủ!”
Lão quỷ Hắc Sơn lắc đầu.
Vài vị thái thượng trưởng lão đều thầm than không ổn, khẩu vị của lão già này có vẻ cũng không nhỏ đâu!
Mã trưởng lão cắn răng: “Thu nhập nửa năm của Thanh Huyền Tông, toàn bộ giao nộp cho tiền bối!”
Lão quỷ Hắc Sơn vung ra một cái tát!
Bốp…!
Mã trưởng lão bay đi ngay lập tức, phun ra một ngụm máu tươi!
Giọng nói lạnh như băng truyền tới: “Tống cổ ăn mày đấy à?”
Khuôn mặt Mã trưởng lão hoảng hốt vô cùng: “Tiền bối, thế ngài muốn cái gì?”
Lão quỷ Hắc Sơn cười đểu: “Ha ha, nghe nói lão tổ đời trước của Thanh Huyền Tông các người đã tọa hóa mười mấy năm rồi!”
“Hiện tại đang không có lão tổ trấn giữ đúng chứ?”
“Bắt đầu từ hôm nay, lão phu chính là lão tổ Hắc Sơn của Thanh Huyền Tông!”
“Tất cả các người đều phải nghe theo mệnh lệnh của tôi, ai vi phạm, giết!”
Câu này vừa nói xong, tất cả khiếp sợ!
Đám người Mã trưởng lão, Vương trưởng lão, người phụ nữ trung niên, Ô Đạo Sinh đều trố mắt nhìn nhau!
Ô Đạo Sinh nóng nảy: “Tiền bối, ban đầu chúng ta đâu có nói như vậy…”
Bốp!
Lão quỷ Hắc Sơn dùng một cái tát đánh ngã Ô Đạo Sinh: “Quyết định của lão phu là thứ mà cậu có thể nghi ngờ sao?”