Anh vừa chém ra một kiếm thì một lũ quân tinh nhuệ của Ưng Quốc đã đi đời.
Pháo súng nhắm ngay Diệp Bắc Minh mà điên cuồng xả đạn, xung quanh đạn nổ tung trời.
Nhưng anh từ trong vụ nổ bước ra, cả người bao phủ một luồng huyết khí khủng khiếp.
Súng đạn bình thường vậy mà chẳng thể nào mảy may làm anh bị thương.
Quân tinh nhuệ của Ưng Quốc thấy thế thì sợ mất mật, lao nhao tháo chạy.
Thấy cảnh đó, Wilson suýt nữa đập nát máy tính: “Đây vẫn còn là con người à? Đó rốt cuộc là quái vật gì thế!”
“Chó! Ai nói cho tôi biết đi? Đó là con quái vật gì thế?”
Wilson điên rồi!
“Mau chuyển cho tôi hình ảnh trên chiến trường!”
“Vâng ạ!”
Hình ảnh trên chiến trường truyền tới.
Tay Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long lao vào giữa ba đội quân của Ưng Quốc như bước vào chốn không người.
Một số lượng lớn xe tăng và xe thiết giáp lao tới!
Rầm!
Diệp Bắc Minh chém ra một kiếm, một đám mây hình nấm hiện lên, xe tăng và xe thiết giáp đều bị nổ tung.
“Bắn đi! Mau bắn đi! Bắn hết đạn cho tôi mau!”
“Không được để Diệp Bắc Minh tới gần bộ chỉ huy!”
Các tướng lĩnh của Ưng Quốc điên cuồng hét lên, súng đạn ầm ầm xả tới.
Nhưng đối với Diệp Bắc Minh mà nói thì chẳng khác nào gãi ngứa.
Chẳng những anh có Bất Diệt Kim Thân Quyết!
Mà còn có cả Long Đế Quyết.
Máu tươi từ người chết hóa thành một làn sương máu ngưng tụ về phía Diệp Bắc Minh.
Làn sương máu ấy hóa thành đầu rồng đẫm máu ngay sau lưng anh.
Dáng vẻ của nó trông rất bệ vệ.
“Ầm ầm!”
Bỗng nhiên.
Trên không trung xuất hiện mấy chục chiếc máy bay chiến đấu Hắc Ưng xuất hiện, lao xuống chỗ Diệp Bắc Minh với tốc độ cực kỳ nhanh.
Khi chúng cách anh khoảng ba trăm mét, hàng loạt tên lửa hóa thành ngọn lửa bắn ra.
Vút! Vút! Vút! Vút...