Đây không phải là huyết long bình thường, mà là một con tổ long!
Tổ Long pháp tướng và Long Đế quyết dung hợp!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bị dọa đến mức không nhịn được nói tục: "Đậu má mẹ nó, tên nhóc cậu làm được kiểu gì vậy? Đúng là quá bất ngờ!"
Diệp Bắc Minh tùy tiện dùng một suy nghĩ trong đầu trả lời: "Tôi chỉ là thử một chút, không nghĩ tới sẽ thành công!"
"Mẹ nó! Cậu đúng là một tên biến thái!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động!
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn trong lòng: "Bùng nổ cho tôi, bảy phần lực lượng!"
Gào!
Theo một tiếng rồng gào thét!
Tổ long màu đỏ chui vào trong cơ thể anh, sau đó xông ra từ nắm đấm!
Thế mà Diệt Tuyệt Thượng Nhân lại cảm giác được một sự nguy hiểm: "Sao có thể? Tên oắt con này lại có thể khiến mình cảm thấy nguy hiểm ư? Tuyệt đối không có khả năng!"
Bà ta gào thét một tiếng trong lòng!
Áp lực mang theo thực lực tuyệt đối của cảnh giới Thánh Chủ xông lên!
Bàn tay gầy guộc nắm lại, hóa thành móng vuốt xương trắng chộp tới.
Ầm!
Cả người Diệt Tuyệt Thượng Nhân rung mạnh, bàn tay truyền đến đau nhức kịch liệt tê tâm liệt phế.
Mặc dù bàn tay bà ta không nổ tung, nhưng lại vỡ ra một lỗ hổng kinh khủng!
Máu me đầm đìa, để lộ xương trắng sâu trong máu thịt!
Cả người bà ta cũng bị một quyền của Diệp Bắc Minh đánh bay ra ngoài, quay cuồng một hồi trên không trung mới rơi xuống mặt đất!
"Sư phụ!"
Mấy nữ đệ tử Thần Kiếm Môn khiếp sợ tiến lên.
"Cút đi!"
Diệt Tuyệt Thượng Nhân giẫm chân xuống một cái, một luồng khí đẩy lui mấy cô gái ra ngoài!
Nếu như Diệt Tuyệt Thượng Nhân không phải cảnh giới Thánh Chủ hậu kỳ, một quyền này, có lẽ bà ta... sẽ chết!
Nghĩ tới đây, Diệt Tuyệt Thượng Nhân vừa mới đứng vững không nhịn được run rẩy một chút, nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh: “Tên nhóc này… rốt cuộc là yêu quái gì?”
"A! A! A..."
Hơn triệu đệ tử Thanh Huyền Tông đều đỏ mặt lên, kích động hít khí lạnh!
"Chị, bắt đầu từ Côn Luân Hư anh ấy chưa từng thua bao giờ!"
Tiêu Nhã Phi kích động dậm chân: "Chị có thể vĩnh viễn tin tưởng anh Diệp!"