“Tôi lập tức gọi về, thông báo với người nhà, thả Lâm Thương Hải!!!”
Ầm ầm ầm!!!
Đầu đập điên cuồng xuống đất.
Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Không cần”.
“Tôi đã đến gia tộc Kimura, Lâm Thương Hải đã được cứu”.
“Tiện tay giết hết tất cả người trong gia tộc Kimura:,
Nghe đến đây, cơn giận của Kimura Suke xông lên tận óc: “Cái gì?”
Xoẹt!
Ông ta lập tức đứng dậy, tức giận đến mê man.
Căm tức nhìn Diệp Bắc Minh, gào thét: “Diệp Bắc Minh, mày nói cái gì?”
“Tôi cho ông đứng lên?”
Ánh mắt trầm xuống!
Bùm!
Diệp Bắc Minh nâng tay, ấn xuống.
Phốc!
Hai đầu gối Kimura Suke mềm nhũn, trong nháy mắt đập trên mặt đất.
Đầu gối trực tiếp nổ tung, bắp chân hóa thành một mảng thịt vụn, hoàn toàn biến mất.
Kimura Suke điên cuồng gào thét: “Diệp Bắc Minh, mày giết tao đi!”
“Có bản lĩnh thì giết tao đi!”
Diệp Bắc Minh mặt tươi cười:” Giết người rất đơn giản, ông hành hạ Lâm Thương Hải thế nào?”
“Tôi trả lại gấp trăm lần”.
Phốc!
Anh giơ tay, mấy cây kim bạc bay ra!
Cắm vào trong cơ thể Kimura Suke.
“A…”
Lúc này.
Kimura Suke giống như gặp phải ngàn vạn nhát dao!
Lăn lộn trong chảo dầu.
Lại giống như có chục ngàn con kiến cắn xé máu thịt ông ta!
Mỗi giây còn sống đều trở nên đau khổ.
Quỷ Môn Thập Tam Châm có thể cứu người, cũng có thể giết người!
“A... Giết tao, mày giết tao đi!”
Kimura Suke điên cuồng cầu xin: “Xin mày, giết tao!”
“Quá đau đớn… ma quỷ, mày là ma quỷ!”
“Các hạ Kido, giết tôi… cầu xin ông giết tôi!”