Bịch bịch bịch bịch!
Diệp Phi Phàm cũng bị dọa sợ chết khiếp.
Đúng là khủng bố !
Diệp Bắc Minh vừa mới giết lão đại trong giới, lại giết đệ tử của viện trưởng học viện Thiên Thần - Lý Trùng Tiêu.
Bây giờ chỉ cần nhìn thấy Diệp Bắc Minh, Diệp Phi Phàm chỉ cảm thấy sợ muốn đái ra quần.
Diệp Bắc Minh nhướng mày: "Nhà họ Diệp ở Côn Luân Hư bây giờ như thế nào?"
"Phải nói thật, một chữ cũng không được giấu giếm, nếu không tôi sẽ sưu hồn anh!"
Mẹ nhắn lại cho anh, nếu không khó xử thì mong anh có thể bảo vệ nhà họ Diệp ở Côn Luân Hư.
Mặc dù.
Diệp Bắc Minh không có một chút tình cảm nào với nhà họ Diệp ở Côn Luân Hư!
Nhưng mà.
Dù sao cũng là một trong ba yêu cầu mà mẹ anh để lại!
"A!"
Diệp Phi Phàm sợ tới mức tiểu ra quần.
Hắn đã tận mắt nhìn thấy tình trạng thê thảm của Lý Trùng Tiêu sau khi bị sưu hồn, cũng biết bị sưu hồn khủng bố như thế nào.
Hắn cũng không dám giấu giếm một chữ nào cả: "Nhà họ Diệp ở Côn Luân Hư chỉ là một gia tộc hạng ba bình thường”.
"Ông nội của tôi, cũng chính là ông ngoại của cậu có tu vi Võ Thánh đỉnh phong!"
"Năm đó lúc nhà họ Diệp ở thời điểm đỉnh cao cũng từng có một Võ Đế!"
"Sau đó hơn một trăm năm đều không còn xuất hiện Võ Đế nữa...”
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Tôi muốn nghe mấy thứ này à?"
"Điều tôi muốn biết là tin tức của mẹ tôi!"
Diệp Phi Phàm nói rất nhanh: "Em họ, thật ra tôi cũng chưa từng gặp mẹ của ngài được bao lần”.
"Bà ấy ở nhà họ Diệp rất quái gở, khi tôi còn nhỏ đã rời khỏi nhà họ Diệp, mười mấy năm sau mới đột nhiên trở về”.
"Mà lần trở về kia lại có thai...”
Diệp Bắc Minh không nói gì.
Diệp Phi Phàm không dám giấu giếm.
Hắn tiếp tục nói: "Sau khi mẹ ngài - Diệp Thanh Lam trở lại nhà họ Diệp, mới qua mấy ngày, người của đế quốc Thanh Long đã đuổi giết đến”.
"Sau đó chúng tôi mới biết được, Diệp Thanh Lam lấy được một công pháp nghịch thiên tên là Long Đế Quyết trong một cấm địa cổ xưa nào đó!"