Toàn hiện trường chấn kinh!
“Vãi!”
“Không phải chứ?”
“Hai thái thượng trưởng lão chống lưng cho tên nhóc đó?”
“Chẳng trách hắn dám ngông cuồng như vậy!”
Rất nhiều đệ tử hiểu ra.
Có người nhắc nhở: “Được rồi, sau này chúng ta gặp được Diệp cuồng nhân thì đi đường vòng là được, tuyệt đối đừng chọc vào kẻ này!”
Nghe mọi người bàn luận.
Khóe miệng Diệp Bắc Minh nhếch lên nụ cười!
Mình có đáng sợ thế không?
Thực ra, nếu người khác không chọc vào anh, anh vẫn rất tốt bụng!
Thật đấy!
Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh dừng bước chân, chiếc nhẫn trữ vật trên ngón tay lóe lên hào quang.
“Có chuyện gì vậy?”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh biến sắc.
Đây là nhẫn trữ vật của mẹ để lại, Diệp Bắc Minh vẫn luôn mang theo bên mình!
Sao đột nhiên có phản ứng?
“Cậu nhóc, tôi cảm nhận được khí tức của mẹ cậu rồi!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hô lớn.
Diệp Bắc Minh ngẩn người, khuôn mặt lập tức đỏ bừng: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, vậy là thế nào? Mau nói đi!”
“Rốt cuộc là thế nào?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhanh chóng giải thích: “Tôi biết cậu vẫn luôn tìm kiếm thông tin của mẹ, cho nên lúc nào tôi cũng tìm khí tức của mẹ cậu ở cả Đại Lục!”
“Mới vừa nãy, lúc chiếc nhẫn trữ vật sáng lên, tôi cảm nhận được khí tức của mẹ cậu!”
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh rất kích động.
“Rốt cuộc là thế nào chứ?”
“Chẳng lẽ chiếc nhẫn trữ vật phát ra khí tức của mẹ tôi?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Không phải, không phải vấn đề ở chiếc nhẫn trữ vật này”.
“Mà khí tức của bản thân mẹ cậu, có lẽ mới vừa nãy, bà ấy xuất hiện ở một nơi nào đó trên thế giới này!”
Diệp Bắc Minh hít thở dồn dập: “Tìm, mau tìm cho tôi!”
…