Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Tuệ Lan sửng sốt, buông tay người đàn ông kia, cúi đầu xuống, có chút xấu hổ không dám mở miệng: “Cái kia...Tiêu Thanh chưa chết, quay trở về rồi sao?” 

“Đúng vậy.” Tiêu Thanh nói: “Mẹ là không thể sống cuộc sống cực khổ, bỏ bố để sống cùng người khác rồi sao?” 

Ngô Tuệ Lan có vẻ rất xấu hổ, cũng không biết nên nói gì nữa. 

Đầu tiên là bán bé Lạc, suýt nữa thì hại chết bé Lạc, nên bà ta không còn mặt mũi nào để đối diện với Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam. 

Thứ hai là bản thân bà ta đang ở cạnh một đại gia nên những người thân cũ thì đều là cặn bã, tỏ ra quen biết sẽ không được hay cho lắm. 

“Mẹ, mẹ đúng là điên rồi, bố thì mẹ không cần, đi theo một lão già, con hỏi mẹ có thấy xấu hổ không?” Mục An Phong tức giận nói. 

Ngô Tuệ Lan lập tức sốt ruột nói: “Lão già thì có làm sao? Người ta có tiền, một mình ông ấy còn có hơn cả trăm ngôi nhà, mấy cái cửa hàng, mỗi tháng tiền thuê nhà cùng với tiền thuê cửa hàng cũng đã thu về vài tỷ, nằm cũng có tiền”. 

“Con trai nhà người ta, còn điều hành cả một công ty lớn, cái nó có cũng là tiền, xài thế nào cũng không hết” 

“Thử nhìn lại bố của các người, chẳng có gì trong tay cả, con chó cũng không thể sống khổ vậy, tôi chịu không nổi nữa rồi!” 

“Bà.” Mục An Minh chịu đả kích không được, tức đến hộc máu. 

Mục An Phong tức giận nói: “Anh rể trở về rồi, chúng ta đều đã có cuộc sống tốt, mẹ đừng vì lão già kia mà xem thường bố” 

“Mau thoát khỏi lão già này đi, quay đầu là bờ chúng con còn sẽ tha thứ cho mẹ, nếu không sau này mẹ chết, mẹ đừng hòng mong con của ông ta sẽ chăm sóc cho mẹ lúc hấp hối” 

“Không cần con lo chuyện đó!” Ngô Tuệ Lan giận nói: “Tôi không quay về đâu, tôi sợ tên súc sinh Mục Hải Long kia lắm rồi, vừa làm cho các người rơi từ cuộc sống sung sướng trên thiên đàng xuống địa ngục, cái cuộc sống như vậy tôi sống không nổi nữa rồi” 

“Anh à, chúng ta đi thôi!” 

Bà ta nắm tay ông đại gia rời đi nhanh chóng. 

“Có gan thì bả đừng trở về nữa!” 

Mục An Minh quát. 

Tức giận đến đau ngực 

“Mẹ đúng là hết thuốc chữa mà!” 

Mục Thiên Lam trông thật thất vọng, cũng rất đau khổ 

Tiêu Thanh nói: “Hay là, để anh thuyết phục mẹ quay lại nhé?” 

“Không cần!” Mục An Minh tức giận nói: “Để bà ta đi theo tiền đi, đợi đến lúc ông già kia chết rồi, tôi xem bà ta còn có mặt mũi nào trở về không?” 

“Thật đúng là tức chết mà, mười mấy năm vợ chồng, chỉ vì gia đình khốn đốn đi xuống mà bỏ đi. Đúng là vợ chồng vốn là cặp chim 

rừng, có nạn lớn thì đều tự bay đi, cứ để bà ta bay đi đi, để tôi xem bà ta bay được bao xa, rồi sẽ khốn khổ ra sao!” 

Tiêu Thanh vỗ vai bố rồi thở dài 

Lúc mua xong quần áo thì Tân An vừa mua xong nhà, xách đồ dọn vào ở. 

Là một căn nhà rộng hơn năm trăm mét, đủ để cả gia đình dọn vào ở 

“Căn nhà này thật to quá!” 

Doanh vui vẻ chạy quanh phòng khách

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK