Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có người tiến vào báo cáo. 

Mã Kim Sơn nói: "Nối dây điện vào lồng sắt cho tôi" 

"Vâng!" 

Lập tức có người đặt lồng sắt lại ngay ngắn, sau đó đem hai cái dây điện nối vào lồng sắt. 

Tất cả làm xong cũng là lúc Tiêu Thanh tiến vào trong phòng bao. 

"Hu hu! Bố ơi! Bố đến rồi!" 

Bé Doanh xuyên thấu qua cửa lồng sắt thấy bố mình đã đến, khóc to lên. 

Tiêu Thanh thấy bé Doanh bị nhốt trong lồng sắt, trên trán còn có vết thương, trên mặt cũng có vài vết xước đang chảy máu, khóc rất đau lòng, Khoảnh khắc đó, lửa giận trong bụng anh như dung nham núi lửa đang mạnh mẽ phun trào ra, khiến cho tóc anh dựng đứng lên, nắm tay nắm lại còn phát ra tiếng xương kêu kẽo kẹt, nghiến răng nói: "Dám đối xử với con gái tôi như vậy, các người thật đáng chết!" 

"Cậu đừng xúc động." 

Mã Kim Sơn nhìn thấy Tiêu Thanh, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nhìn thấy gì không, trên lồng sắt nối hai đường dây điện, cậu chỉ cần xúc động là tôi gọi một tiếng, công tắc nguồn điện mở ra, đến lúc đó chắc cậu biết là con gái mình sẽ có hậu quả như nào chứ?” 

Tiêu Thanh nghe vậy, nhất thời bùng nổ. 

"Mã Kim Sơn, ông đúng là không muốn sống nữa, dám dùng loại thủ đoạn này đối xử với con gái tôi, ông không sợ cả nhà mình sẽ chết hết sao?" 

Anh đã kích động muốn giết cả nhà Mã Kim Sơn rồi. 

Nhốt con gái anh vào lồng sắt, còn nối điện cao thế, đây là chuyện mà con người 

sẽ làm sao? 

Anh hận đến cắn răng nghiến lợi. 

Nhưng vì lo lắng cho an toàn của con gái nên anh không dám tùy tiện hành động, nếu không đã động thủ xé nát Mã Kim Sơn rồi. 

"Cậu cứ bình tĩnh" 

Mã Kim Sơn bình tĩnh cười, xua tay nói: "Ngồi xuống, không cần phải xúc động như vậy, nhỡ đâu dọa đến đàn em của tôi, run tay một cái kéo công tắc nguồn điện, 

tách một tiếng, trong nháy mắt con gái cậu sẽ bị điện giật thành than, vậy rất đáng 

tiếc đấy, dù sao cô bé cũng rất đáng yêu mà". 

Tiêu Thanh hít sâu một hơi, ngồi xuống đối diện Mã Kim Sơn. 

Vì an toàn của bé Doanh, anh nhịn. 

"Rốt cuộc ông muốn làm cái gì?" Giọng Tiêu Thanh lạnh lùng nói: "Tôi khuyên ông tốt nhất đừng chống đối tôi, không thì sẽ không có kết cục tốt đâu. Nếu bây giờ ông cho người ta thả con gái tôi ra, tôi không truy cứu trách nhiệm của các người, nhưng nếu làm trái ý tôi, làm cho sự việc không còn đường lui, tôi cam đoan tất cả các người một người cũng đừng nghĩ còn sống!" 

Mã Kim Sơn cười cười: "Đương nhiên tôi sẽ không tuyệt tình như vậy, tuyệt đối sẽ 

không làm cho sự việc đi vào ngõ cụt rồi" 

"Tôi ấy à, chỉ cần tiền, cậu là võ sư chắc rất rõ ràng, võ sư muốn tăng lên thực lực, 

cần tiêu hao rất nhiều vị thuốc, còn đều là những vị thuốc quý. Nhà họ Mã tôi nuôi mấy chục võ sư, còn có sáu người Hóa Cảnh võ giả nữa, chi tiêu hàng năm cho võ giả tu luyện cũng mất đến chín trăm tỷ tiền mặt." 

"Hai năm nay, nhà họ Mã tôi đầu tư làm ăn, nếu không kiếm được tiền, mà còn mất tiền thì cái nhà này cũng hết gạo sạch đạn" 

"Vốn dĩ tôi muốn lấy gia sản của Cố Trường Đình cho nhà họ Mã tôi, tất cả đang tiến triển rất thuận lợi, kết quả lại bị cậu phá hủy tổn thất chín nghìn tỷ, cậu định tính 

với tôi như thế nào đây?" 

Ông ta cười nhìn Tiêu Thanh. 

"Thanh danh nhà họ Mã ông vang dội trong cả nước nhưng lại dùng loại thủ đoạn 

để tiện này đạt được tiền tài, không sợ bị người trong thiên hạ nhạo báng sao? Hơn 

nữa, không phải người của các người muốn giết tôi diệt khẩu thì tôi sẽ động thủ sao?" 

Nói đến đây, Tiêu Thanh còn thật sự nghiêm túc nói: "Muốn tiền thì tự mình đi kiếm, tôi có thể hợp tác kiếm tiền với ông, kiếm cho ông rất nhiều ích lợi, chỉ cần ông thả con gái tôi ra, chuyện gì chúng ta đều có thể thương lượng" 

Mã Kim Sơn cười ha ha nói: "Được được, tôi rất thích tính cách này của cậu, đến 

đây chúng ta uống một chén, sau đó lại tiếp tục thương lượng" 

Ông ta tự rót cho mình một chén rượu, ý bảo Tiêu Thanh cũng rót rượu. 

Tiêu Thanh cũng rót một chén rượu, nhìn thấy rượu trong chén, thản nhiên nói: "Theo lý mà nói, mời khách ăn cơm, không nên để hai bình rượu mà chỉ nên để một bình, ông còn phải rót rượu cho tôi nhưng ông lại không tiến hành theo lễ nghi cơ bản 

trên bàn rượu. Nếu như tôi đoán không sai..." 

Anh nhìn về phía Mã Kim Sơn: "Bên trong rượu này có kịch độc, phải không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK