Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ha ha!" 

Cố An Bình cười to: "An Kỳ, em cho rằng anh là thằng ngu sao? Ông cụ cưng chiều mẹ con em như vậy, chắc chắn là sẽ để lại phần ngon nhất cho mẹ con em rồi, còn bọn anh chỉ được uống chút canh mà thôi. Anh có thể để cho ông ấy lập di chúc như vậy được sao?" 

Sắc mặt Cố An Kỳ trở nên lạnh lẽo: "Anh nói như vậy là có ý gì?" 

Cố An Bình sầm mặt: "Nói thật cho em biết nhé Cố An Kỳ, não ông cụ xuất huyết cũng không phải chuyện bất ngờ đâu, mà là do..." 

"Do cái gì?" Cố An Kỳ nhướng mày một cái, kinh ngạc hỏi: "Do anh làm?" 

"Chính xác!" 

Cố An Bình đắc ý nói: "Mẹ anh nói cho anh, ông cụ đưa em và mẹ em đến Dương Thành quyên góp tiền, anh biết ngay thời cơ đã đến" 

"Vì lẽ đó, anh đã nhờ bố vợ của anh mời một vị cổ sư, lén lút hạ cổ cho ông cụ, khiến cổ trùng cắn đứt mạch máu não trong đầu ông cụ, làm cho não xuất huyết, đến lúc đó ông ấy sẽ không còn cơ hội lập di chúc nữa. Mà anh là con trai trưởng của nhà họ Cố, đương nhiên anh sẽ được hưởng phần tài sản lớn nhất" 

"Về phần em và mẹ của em, đừng hòng nghĩ mình có thể còn sống mà trở về. Bớt đi các người, anh sẽ được phân chia nhiều tài sản hơn, ha ha!" 

Cố An Kỳ lập tức bùng nổ: "Cố An Bình, anh đúng là một tên súc sinh. Tại sao anh có thể dùng loại thủ đoạn để tiện bẩn thỉu như vậy để tranh giành tài sản cơ chứ?" 

"Cái gì, tạo để tiện?" Cố An Bình cười nhạt, sau đó đột nhiên quát lên: "Con mẹ nó mày mới là cái thứ để tiện, ông cụ tưởng chừng như chết đến nơi rồi mà mày còn dẫn luật sư tới bệnh viện. Mày muốn ngụy tạo di chúc để lấy đi bảy tám phần tài sản của nhà họ Cố đúng không?" 

"Anh nói bậy!" Cố An Kỳ phẫn nộ nói: "Bệnh của bố đã được chữa khỏi rồi, chính miệng bố yêu cầu lập di chúc. Tên súc sinh như anh dám hãm hại bố để giành giật tài sản, cho dù thế nào tôi cũng phải bắt anh lại giao cho bố xử lý." 

Nói đến đây, cô ta hét lên: "Đại sư Khương, bắt cái tên súc sinh này lại, đưa đi gặp bố!" 

Đại sư Khương lập tức bước lên một bước. 

"Ha ha!" 

Cố An Bình cười to. 

"Cố An Kỳ, mày có bị điện không thể? Nếu ngay cả đại sự Khương mà tao cũng không xử được, sao tao dám xuất hiện ở đây, dám nói ra bí mật được chứ?" 

"Đừng quên, bố vợ của tao là Mã Kim Sơn, là bá chủ của Lĩnh Nam. Tao có cao thủ của nhà họ Mã hỗ trợ, Đại sư Khương là cái thá gì! Hôm nay cả mày và đại sư Khương đều phải chết!" 

Anh ta nói xong, vợ của anh ta là Mã Đông Mai lạnh lùng mở miệng: "Chú hai, giết chết cái ông đại sư Khương đó đi" 

"Được thôi!" 

Một người đàn ông khoảng chừng năm mươi tuổi lập tức nhún mũi chân, bắn về phía đại sư Khương nhanh như đạn đại bác. 

"Đại sư Khương cẩn thận!" 

Cố An Kỳ kinh hãi hét lên. 

Trái tim cô ta cũng nhảy lên đến tận cuống họng. 

Lúc này, cuối cùng thì Cố An Kỳ cũng ý thức được có lẽ mình đã gặp phải tai ương. 

Cố An Bình nói không sai. Anh ta dám nói ra bí mật một cách trắng trợn như vậy, đương nhiên là không còn e ngại đại sư Khương nữa. Hơn nữa anh ta nói ra bí mật cũng có nghĩa là sẽ không để cho cô ta và đại sư Khương sống sót. 

"Cô Cố, tôi chặn ở phía sau, cô mau chạy đi!" 

Đại sư Khương cũng ý thức được nguy cơ, trong lúc tiến lên nghênh đón cao thủ của nhà họ Mã, ông ta không quên hét lớn. 

Ngay sau đó, ông ta và cao thủ của nhà họ Mã lao vào đánh nhau. 

Bịch bịch bịch! 

Hai người đấm đá qua lại, phát ra từng hồi âm thanh va chạm. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK