Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đúng lúc này, một người phụ nữ tao nhã, sang trọng đang hốt hoảng kêu lên: “An Kỳ, ông cụ không xong rồi, bắt đầu trợn ngược mắt rồi, phải làm sao đây, làm sao bây giờ!” 

“Không hay rồi!” 

Bác sĩ Cố liếc một cái rồi lo lắng nói ngay: “Cô Cố, ông cụ Cố đã 

sắp không trụ nổi rồi, bây giờ cho dù là mổ não thì cũng không còn kịp nữa, cô đừng tùy hứng nữa, hãy để anh Tiêu thử xem đi, nếu không ông cụ cố chắc chắn sẽ phải chết đấy!” 

Cố An Kỳ nghe vậy mới nhận ra được tình hình đang rất nghiêm trọng, vì vậy lập tức thúc giục Tiêu Thanh: “Nhanh châm cứu cho daddy của tôi đi, nhanh lên!” 

Tiêu Thanh tức giận nói: “Muốn tôi châm cứu cũng được, quỳ xuống cầu xin tôi đi!” 

“Anh...” 

Vẻ mặt của Cố An Kỳ đen lại. 

Đại sư Khương hét lên: “Mau châm cứu cho ông cụ Cố đi, đã nghe chưa hả, nếu còn không đi, có tin tôi sẽ đánh chết cậu không?” 

Tiêu Thanh híp mắt một cái: “Có giỏi thì ông cứ thử xem” 

Khóe mắt của đại sư Khương giật một cái, giơ tay ra bắt lấy cổ của Tiêu Thanh. 

Bác sĩ Thôi vội vàng chạy qua, kéo Tiêu Thanh đến bên giường bệnh rồi nói với Cố An Kỳ: “Nếu anh Tiêu chữa khỏi cho ông cụ Cố thì cô phải quỳ xuống xin lỗi cậu ấy, nếu không chữa được thì không ai được làm khó nhau, cô xem có được không?” 

“Được, được, được” Cố An Kỳ thúc giục: “Khẩn trương đi, đừng lãng phí thời gian nữa, nhanh lên” 

“Hãy nhớ những lời cô nói đấy” 

Tiêu Thanh nhìn Cố An Kỳ một cái. 

Nếu không phải việc cứu người đang rất cấp bách thì cho dù thể nào anh cũng phải bắt Cố An Kỳ quỳ xuống cầu xin anh mới thôi. 

Anh tốt bụng đến chữa bệnh miễn phí, thế mà cô ta lại bảo rằng anh lừa tiền, thật đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử mà. Nhưng mà bây giờ tình hình bệnh nhân đang rất nguy kịch nên anh chỉ có thể đành nhẫn nhịn trước. 

Ngay sau đó, anh bắt đầu châm cứu. 

Anh vẫn sử dụng châm đoạt mệnh Thái thượng như trước, châm từng kim từng kim lên mỗi huyệt vị trên đầu và cơ thể của Cố Trường Đình, tổng cộng châm hết ba mươi sáu kim. 

Ngay sau đó, chợt nhìn thấy máu đen chảy ra từ trong miệng, mũi, tai, mắt của Cố Trường Đình. 

“A a a!” Người phụ nữ tao nhã, sang trọng kia thấy vậy thì hét lên với vẻ hoảng hốt: “Máu, máu!” 

Bác sĩ Thôi cũng vô cùng sợ hãi, đây là đang muốn làm cho bệnh nhân chết nhanh hơn sao? 

Cố An Kỳ ngay lập tức tức giận: “Đồ lang băm nhà anh dám chữa cho bố tội thất khiêu chảy máu như thế hả? Anh xong đời rồi, tôi phải bắt anh chôn theo cùng bố tôi!” 

“Đại sư Khương, giết anh ta cho tôi!” 

“Vâng, thưa cô Cốt” 

Đại sư Khương lập tức sải bước về phía Tiêu Thanh, nhưng đúng lúc ông ta đang chuẩn bị ra tay thì đột nhiên Cố Trường Đình lên tiếng bằng giọng yếu ớt: “Vợ tư, An Kỳ, gọi luật sư tới đây, tôi muốn lập di chúc, gọi luật sư tới đây nhanh lên!” 

Nghe thấy thế, đại sư Khương lập tức dừng tay lại. 

Tâm trạng của Cố An Kỳ, vợ tư cùng bác sĩ Thôi đều rất kích động. 

“Bố!” Cố An Kỳ nắm lấy tay của Cố Trường Đình, ngạc nhiên vui mừng mà nói: “Bố có thể nói chuyện rồi ư?” 

“Gọi luật sư tới đi, nhân lúc bấy giờ bố vẫn còn có thể nói chuyện thì gọi luật sư tới nhanh lên” Cố Trường Đình nói một cách mơ mơ màng màng. 

Cố An Kỳ lập tức thúc giục: “Đại sư Khương, gọi một luật sư tới đây đi, càng nhanh càng tốt!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK