Thẩm Thị Đông mua khu đất với giá hơn hai mươi bảy nghìn tỷ đồng và có ý định xây dựng một trung tâm thương mại cao cấp, Đỗ Thiên Sinh cũng muốn có được khu đất này và đấu thầu với giá hai mươi bốn nghìn tỷ làm mấy công ty kia lui bước.
Không phải là vì cái giá quá cao mà do tất cả mọi người nhìn thấy quyết tâm muốn có được khu đất này của Đỗ Thiên Sinh, thế nên mới không muốn tranh giành với ông ta.
Lúc đó là vì công ty cần nó nên bà ấy cũng không cho Đỗ Thiên Thịnh chút thể diện, cạnh tranh giá với Đỗ Thiên Sinh vài lần. Sau đó ông ta tức giận rời sàn đấu giá và Thẩm Thị Đông có được khu đất với giá hơn hai mươi bảy nghìn tỷ.
Cũng bởi vì điều này, bà ấy đã đắc tội Đỗ Thiên Sinh. Mời đọc truyện trên truyen99.vip
Vốn dĩ bà ấy cũng cho rằng Bắc Thanh Vương sẽ không để ý chuyện này, sẽ không so đo với mình. Nhưng không ngờ bà ấy đã đánh giá thấp đã tâm của Đỗ Thiên Sinh, trực tiếp ra tay một cách bí mật khiến giá cổ phiếu của Tập đoàn Thái Phương đi xuống.
Trên thực tế, chỉ cần đứng vững trước áp lực này, thu mua cổ phiếu với giá thấp, sau đó đợi giá cổ phiếu tăng lên lại thì bà ấy có thể kiếm được bộn tiền. Kết quả là khi xảy ra chuyện, bà ấy phải thỏa hiệp, nếu không thì e là Tiêu Thanh và Thẩm Thị Thu Mai sẽ gặp rắc rối.
Dù gì cũng là con gái của chị mình, nếu xảy ra chuyện không may gì thì chị gái cũng không an lòng.
Dùng hơn hai mươi bảy ngàn tỷ để mua mạng của Tiêu Thanh và Thẩm Thị Thu Mai, cho dù giá cao thì sao chứ? Bà ấy vẫn cảm thấy rất xứng đáng.
Ngay sau đó, thủ tục chuyển nhượng khu đất ở Bình Oai Thanh mau chóng hoàn tất.
“Thẩm Thị Đông, lần này là để cho nhà mẹ đẻ của bà chút thể diện nên bố tôi mới không ra tay độc ác. Sau này bà hãy thành thật một chút, đừng làm chuyện gì có lỗi với bố tôi. Nếu không đừng trách bố tôi tàn nhẫn”
Bỏ lại những lời này, Đỗ Văn Bách lại liếc nhìn Tiêu Thanh đầy khiêu khích, giọng cảnh cáo: “Sau này đừng để tôi gặp lại anh! Nếu không, anh nhất định sẽ chết.” Cuối cùng lúc này anh ta mới nghênh ngang rời đi.
Cũng may có Mục Thiên Lam ngăn cản Tiêu Thanh, không cho anh tức giận. Bằng không Đỗ Văn Bách sẽ phải nằm bò xuống mà rời đi.
“Dì à, dì cho Đỗ Thiên Sinh mảnh đất ở Bình Oai Thanh dễ thế sao?” Thẩm Thị Thu Mai không cam tâm
Thẩm Thị Đông cười khổ: “Nếu không đưa cho ông ta thì hai đứa sẽ gặp chuyện không may, dì còn cách nào đâu?”
Thẩm Thị Thu Mai cúi đầu. Nhưng ngay sau đó, cô ấy đã đến nắm lấy tay Tiêu Thanh, cười nói: “Anh trai, em tên là Thẩm Thị Thu Mai. Chúng ta được sinh ra cùng một người mẹ. Em rất vui khi được gặp anh. Còn anh thì sao?”
Tiêu Thanh nghe vậy thì đột nhiên sắc mặt trầm xuống: “Ai là anh của Cô?" Mời đọc truyện trên truyen99.vip
Anh hất tay Thẩm Thị Thu Mai ra, bước lên trước, nhìn thẳng vào Thẩm Thị Đông, mạnh mẽ nói: “Nói cho tôi biết, tại sao hồi đó mẹ cô ta lại bỏ rơi bố tôi? Tại sao bà ta không tự mình đưa quà mà lại để bà tới? Không có mặt mũi nhìn bố tôi đúng không?”
Sự xuất hiện của Thẩm Thị Thu Mai đã hoàn toàn thổi bùng lửa giận trong lòng Tiêu Thanh. Anh không thể chấp nhận được điều đó, mẹ anh đã bỏ rơi anh và bố anh đi lấy người khác.
“Anh trai, mẹ em... bà ấy."
Thẩm Thị Thu Mai muốn giải thích, nhưng bị Thẩm Thị Đông cắt ngang: “Bởi vì nhà họ Thẩm chú ý đến việc làm ăn, phải tìm một gia đình môn đăng hộ đối nên không để mẹ cậu ở cùng với ba cậu. Chị ấy nhờ tôi chuyển quà vì trong lòng chị ấy vẫn còn có cậu và bố cậu nhưng hoàn cảnh không cho phép.
“Môn đăng hộ đối?” Tiêu Thanh tức giận cười lớn.
Sau đó, anh hét lên giận dữ: “Nói cho tôi biết là nhà họ Thẩm nào dám coi thường bố tôi. Tôi phải để cho nhà họ Thẩm biết rằng họ không thể trèo cao lên được bố tôi chứ không phải bố tôi không bằng bọn họ!"
Anh đang rất tức giận. Chỉ bởi vì môn không đăng hộ không đổi, bố mẹ