Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tháng được hơn ba mươi triệu, việc này đối với cô mà nói chắc chắn là ban ơn, thêm cả An Phong và Vũ Hân, hai người cũng có thu nhập khoảng ba mươi triệu mỗi tháng, cũng đủ để chi tiêu cho một gia đình. 

Lúc này, cô đã tan làm, trong tay cô đang xách hoa quả và rau củ vừa mua nhanh chóng đi vào nhà. 

"Mẹ, mẹ đã trở lại rồi!" 

Bé Doanh và ông ngoại đang ngồi ngoài cổng, nhìn thấy Mục Thiên Lam trở về, bé Doanh nhanh chóng chạy về phía Mục Thiên Lam. 

"Mẹ về rồi đây! 

Mục Thiên Lam ngồi xổm xuống, bé Doanh lao vào trong lòng cô, cô hôn bé Doanh một chút, lên tiếng hỏi: "Có nhớ mẹ không?" 

Kể từ khi cô đi làm cho đến nay đã một tháng rồi, mỗi ngày khi gần đến giờ tan Lam, bé Doanh đề sẽ chạy ra cửa chờ cô trở về. 

"Bé Doanh rất nhớ mẹ, hơn nữa còn sợ mẹ bị người khác bắt nạt" 

Bé Doanh năm nay bốn tuổi đã biết nói rất nhiều lời nói rồi, từ nhỏ đến lớn, bé đã nhìn thấy cảnh mẹ bị người bắt nạt vì vậy rất lo lắng cho mẹ 

"Bé Doanh thật ngoan ngoãn!" 

Mục Thiên Lam bể bé lên và vào nhà với bố cô là Mục An Minh. 

"Mẹ đâu rồi ạ?" 

Mục Thiên Lam hỏi. 

"Ôi!" Mục An Minh thở dài: "Được người giàu nhất khu ổ chuột là Lão Vương gọi đi chơi rồi, gần đây mẹ con chơi với Lão Vương đó cả ngày, bố thực sự lo lắng rằng mẹ con bà ấy sẽ đổi ý. Nếu không phải trông chừng hai đứa nhỏ thì bố thật sự muốn đi theo mẹ con xem bà ấy đi theo lão Vương làm gì cả một ngày" 

Mục Thiên Lam im lặng. 

Cô cũng phát hiện ra rằng, gần đây mẹ cô đã thật sự thay đổi. 

Nhưng mọi việc trong gia đình đều đè nặng lên người cô, cô muốn lo nhưng thực sự không còn sức mà lo, cô đã đủ mệt rồi, chưa kể nói chuyện cùng với mẹ còn mệt hơn. 

"Mẹ, mẹ đã trở lại rồi!" 

Bé Lạc chạy ra từ trong phòng. 

"Đúng vậy!" Mục Thiên Lam chạm vào hai má bé Lạc và hỏi: "Có phải bé Lạc đang nói chuyện với ông bà nội không?" 

"Vâng ạ" Bé Lạc gật đầu: "Giúp ông bà nội nhúng tay vào lau mặt, như vậy mẹ sẽ đỡ mệt hơn" 

Mục Thiên Lam đều bị sự hiểu biết của bé Lạc, đôi mắt đỏ hoe vì cảm động, hai mắt long lanh, dù có mệt mỏi thế nào sau một ngày bận rộn, cô vẫn cảm thấy vô cùng thoải mái và hạnh phúc khi được trở về ngôi nhà ấm áp này. 

Chỉ là thiếu bố của của bọn trẻ, nếu không thì sẽ càng hạnh phúc! 

"Mẹ mua quả thanh mai, bây giờ mẹ sẽ rửa một chút cho bé Lạc và bé Doanh ăn nhé" 

Mục Thiên Lam đi rửa quả thanh mai mang ra, bé Lạc và bé Doanh ăn uống vui vẻ, còn không quên mang vào trong phòng cho ông nội và bà nội ăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK