Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Tố Nhã và Lam Doãn Nhi ngây người! 

Bọn họ không ngờ thần tượng trước mặt lại là chồng của Chủ tịch Tập đoàn Lạc Doanh, cũng chính là cô Mục Thiên Lam. 

Vốn tưởng rằng gặp được thần tượng, bọn họ xinh đẹp như vậy, dáng người lại quyến rũ nữa, chắc chắn thần tượng sẽ bị mê hoặc bởi gương mặt và thân hình của bọn họ. 

Kết quả, anh ấy là chồng của một cô gái vô cùng xinh đẹp là Mục Thiên Lam, sao có thể thích họ được chứ? 

Phải biết rằng, trong mắt giới truyền thông ở phương Tây, Mục Thiên Lam là cô gái phương Đông đẹp nhất. Kim Tổ Nhã cũng đã từng gặp Mục Thiên Lam ở ngoài đời, cũng biết rằng Mục Thiên Lam thực sự rất đẹp, nếu cạnh tranh với cô ấy thì chắc chắn sẽ thua không còn manh giáp nào! 

“Đúng vậy đấy hai cô gái xinh đẹp. Mục An Quốc cười ha hả: “Mục Thiên Lam là con gái của em trai tôi, Tiêu Thanh là con rể của em trai tôi, cũng chính là chồng của Mục Thiên Lam, tôi là bác cả của Mục Thiên Lam” 

Nghe Mục An Quốc nói vậy, Lâm Doãn Nhi và Kim Tố Nhã đã có thể xác định, thần 

tượng Tiêu Thanh thực sự là chồng của Mục Thiên Lam. 

Thật đáng tiếc, bọn họ không thể có được thần tượng này. 

Nếu không thì hai người bọn họ thực sự muốn cạnh tranh một chút để giành lấy thần tượng, cho dù không giành được nhưng nếu xảy ra chút chuyện gì đó thì cũng xem như có một kỷ niệm đẹp. Thế nhưng, anh ấy lại là chồng của Mục Thiên Lam, thế thì thôi vậy, hai người các cô không đủ tự tin. 

“Xin chào anh Tiêu, tôi là Kim Tổ Nhã, Tổng giám đốc của Tập đoàn SK ở Hạ Quốc. Bởi vì hiệu quả của kem trị sẹo Lan Lam của Tập đoàn Lạc Doanh vô cùng rõ rệt, thế nên Tập đoàn SK chúng tôi đã đăng ký làm đại lý và có quyền tiêu thụ kem trị sẹo Lan Lam ở 

Hạ Quốc. 

Nói đến đây, Kim Tổ Nhã chỉ sang Lam Doãn Nhi rồi tiếp tục nói: “Đây là Lâm Doãn Nhi, một nghệ sĩ nữ rất nổi tiếng ở Hạ Quốc chúng tôi. Cô ấy là người đại diện cho Lan Lam ở Hạ Quốc. Ban nãy chúng tôi vừa mới quay xong quảng cáo, đang ngồi ở đây nghỉ ngơi nhân tiện tán gẫu một lúc, không ngờ chúng tôi lại bị lính đánh thuê tập kích” 

“Cũng may là gặp được chú Mục và anh Tiêu, chúng tôi mới có thể sống sót, nếu 

không, khẳng định là bây giờ chúng tôi đã bị bắn thành cái rổ rồi” 

Nói xong, cô ấy lại cúi người thật sâu một lần nữa. 

Tiêu Thanh mỉm cười: “Thật là trùng hợp, tôi lại cứu được khách hàng của vợ mình” 

“Tôi không có yêu cầu gì khác, cô chỉ cần bán sản phẩm của vợ tôi thật tốt, đây đã lời cảm ơn lớn nhất đối với tôi rồi” 

“Anh Tiêu, chúng tôi nhất định sẽ nỗ lực bản sản phẩm giúp Lan Lam!” Kim Tố Nhã 

vỗ ngực nói. 

Tiêu Thanh chỉ vào ông cụ đang nằm dưới đất hỏi: “Đây là ông nội của cô phải không? Hình như ông ấy đã bị thương rồi” 

"Ha?" 

Lúc này Kim Tố Nhã mới phản ứng lại, nhìn thấy thần tượng nên kích động tới mức quên luôn cả ông nội, cô ấy vội vàng đi qua đỡ ông cụ đứng dậy rồi hỏi thăm thương thể của ông cụ. 

Nhìn thấy ông cụ bị trúng một phát đạn ở thắt lưng, đau tới mức mặt mũi nhăn nhó, Tiêu Thanh cõng Mục An Quốc đi tới, đưa tay ấn vào vết thương của ông cụ và hút viên 

đạn ra ngoài. 

“Cảm ơn anh Tiêu, tôi là Kim Chính Dần, Chủ tịch của Tập đoàn SK, sau này nếu anh Tiêu có chuyện gì cần tôi giúp đỡ thì cứ nói với tôi, nhất định tôi sẽ báo đáp ơn cứu mạng của anh Tiêu!” Ông cụ cúi người nói. 

Tiêu Thanh gật đầu. Anh nhìn đám lính đánh thuê, hỏi: “Tại sao lại giết bọn họ?” 

“Anh Tiêu, chúng em không biết. Một tên da trắng trả lời với vẻ sợ sệt: “Người đứng đầu chúng em nhận được tiền của hung thủ, mục tiêu là Kim Chính Dần và Kim Tố Nhã, chúng em từ châu Mỹ sang đây để thực hiện nhiệm vụ, còn người thuê chúng em là ai thì chỉ có người đứng đầu biết. Trong cái nghề này, tính bảo mật về người thuê rất cao, những người thực hiện nhiệm vụ như chúng em không hề biết người thuê là ai cả, đề phòng làm bại lộ thân phận của bọn họ. Chắc anh Tiêu cũng biết quy định này, mong anh Tiêu...” 

Anh ta còn chưa kịp nói xong, Tiêu Thanh đã đưa một ngón tay lên, bắn ra một tia sáng sắc bén chém hết đầu của hai mươi tên lính đánh thuê. 

Trong mắt Kim Tố Nhã và Lâm Doãn Nhi vô cùng kinh ngạc. 

“Thần tượng, anh thật sự quá lợi hại!” 

Lâm Doãn Nhi không nhịn được thốt lên một cách ngạc nhiên, cô ta đưa tay che 

miệng, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp nhìn Tiêu Thanh, con nai nhỏ trong lòng nhảy nhót loạn xạ, rất muốn xảy ra chuyện gì đó với thần tượng, thật sự là quá đẹp trai, quá bá đạo, quá tuyệt vời, quá mạnh mẽ! 

Còn đám đàn ông Hạ Quốc đứng xung quanh thì nhìn tới mức ngây ngẩn cả người, ai nấy đều đơ ra như pho tượng. 

“Võ thuật của Long Quốc thật lợi hại!” 

“Đúng vậy, còn tuyệt vời hơn Thái cực đạo của nước chúng ta nhiều!” 

“Thái cực đạo là cái rắm gì chứ, võ thuật của Long Quốc mới là võ thuật thực thụ!” 

Đám đàn ông Hạ Quốc cảm thán một hồi. 

Sau đó, Tiêu Thanh và Mục An Quốc được mấy người Kim Tố Nhã mời đến khách sạn năm sao cao cấp ăn cơm. 

Kim Tổ Nhã và Lâm Doãn Nhi cũng đi theo, hai người liên tục nhìn Tiêu Thanh với ánh mắt quyến rũ, nhưng Tiêu Thanh không hề động lòng, trong lòng hai cô gái xinh đẹp cực kỳ thất vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK