Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người ngồi xuống và vây quanh cái bàn, Tiêu Thanh gắp một cái chân gà cho bé Doanh. 

"Oa, ăn thật ngon!" 

Bé Doanh cắn một miếng, con mắt cười híp thành một đường thẳng. 

Mục An Minh cười ha ha nói: "Lúc ông ngoại thấy hai bảo bối nhà mình nhìn thấy bé con mập mạp nhà hàng xóm ăn chân gà, hai đứa nhìn chằm chằm mà chảy nước miếng, ông ngoại luôn muốn mua cho hai bảo bối ăn, nhưng mà ông ngoại không có tiền..., bây giờ bố của con về rồi, bố con chắc chắn có tiền, ông ngoại sẽ bảo bố con mua cho con ăn." 

"Đến." Ông cũng gắp một cái chân gà lên, rồi đặt vào bát bé Lạc: "Cháu ngoại ngoan, ăn chân gà." 

"Cảm ơn ông ngoại" Bé Lạc tiếp nhận chân gà, rồi vui vẻ bắt đầu ăn. 

"Ăn ngon không?" Mục An Minh hỏi. 

Bé Lạc gật đầu giống như gà con mổ thóc nói: "Ăn ngon quá ông ngoại." 

Mục An Minh lại cầm một cái chân gà lên để trước mặt bé Lạc. 

"Bố, con còn tưởng người bị bệnh, thích ăn cái đồ này, hóa ra bố biết bé Lạc và bé Doanh thích ăn, mới bảo anh rể đi mua." Mục An Phong cười nói. 

"Đó là đương nhiên." Mục An Phong nói: "Bố đã đồng ý với bé Lạc và bé Doanh, sẽ mua hộp lớn cho hai đứa bé ăn, ông ngoại đã hứa với hai đứa bé, đương nhiên phải thực hiện, cái này không phải là mượn cơ hội mà thực hiện sao?" 

"Ha ha!" 

Cả nhà tràn đầy tiếng cười vui vẻ. 

"Đến, hai người mau ăn" Tiêu Thanh gắp hai cái chân gà, đưa cho Tiêu Vĩnh Nhã và Thẩm Thị Thu. 

Thẩm Thị Thu cười nói: "Tay của bố mẹ không thể di chuyển được, bé Lạc cũng đã cho hai người chúng ta ăn cơm tối rồi, con gắp cho Thiên Lam ăn đi, con bé gầy thành như vậy rồi, phải bồi bổ thật tốt, bố mẹ nhìn mọi người vui vẻ thì bố mẹ cũng vui vẻ." 

"A." 

Bây giờ Tiêu Thanh mới ý thức được tay của bố mẹ đã chặt đứt, không thể tự tay ăn cái gì. 

"Anh cả, anh phải chiếu cố chị dâu thật tốt, em và Hổ sẽ cho chú dì ăn." Tiểu Hắc nói, rồi cùng Hổ ở một chỗ, cùng Tiêu Vĩnh Nhã và Thẩm Thị Thu ăn chân gà. 

Tiểu Thanh nói xong, ngồi xuống rồi gắp chân gà đưa đến bên miệng của Mục Thiên Lam: "Bà xã, mấy năm nay em đã chịu khổ rồi, phải ăn chân gà rồi phải bồi bổ tốt, sau này anh sẽ nuôi em đến trắng trẻo mập mạp." 

Mục Thiên Lam vui vẻ đến chảy nước mắt. 

Lại chua xót cúi đầu xuống. 

"Bà xã làm sao vậy?" Tiêu Thanh hỏi. 

Mục Thiên Lam chỉ khác mà không nói gì. 

Mục An Phong cũng nhìn ra được tâm sự của cô, nói: "Chị, lúc trên đường về đây, anh rể đã nói mặc kệ chị biến thành dạng gì, thì chị đều là vợ mà anh ấy yêu nhất, anh không chỉ không ghét bỏ chị, mà càng yêu thương chị hơn, chị không cần vì chuyện chị bị hủy dung, mà cảm thấy mình không xứng đáng với anh rể của em, hai người rất xứng đôi." 

"Đúng vậy." 

Tiêu Vĩnh Nhã nói: "Nếu như Tiêu Thanh vì chuyện mặt con bị hủy dung mà ly hôn với con, bố cũng sẽ không đồng ý!" 

"Mẹ cũng không đồng ý!" Thẩm Thị Thu nói. 

Tiêu Thanh cũng nói: "Anh cũng không đồng ý, cho nên bà xã, em không cần phải tự ti, ở trong mắt anh, bà xã là người xinh đẹp nhất!" 

"Hơn nữa anh sẽ tìm cách khiến mặt của bà xã hồi phục tốt, để cho dung mạo của bà xã trở lại như trước kia." 

Mục Thiên Lam nín khóc, mỉm cười mà ngẩng đầu, trở nên tự tin..., kiêu ngạo nói: "Chỉ cần anh không chế, em không sợ mình xấu" 

"Anh sẽ không chê em!" 

Tiêu Thanh yêu thương hôn cô một cái, rồi đem chân gà đưa đến bên miệng của cô: "Bà xã ngoan, ăn chân gà nào" 

Một bên Mục Thiên Lam khóc, một bên vừa suy nghĩ vừa cắn chân gà, đột nhiên cảm cuộc sống của mình tràn đầy ánh sáng và hy vọng, không hề giống như trước kia, chỉ cảm thấy con đường phía trước thật mờ mịt và u tối. 

"Có ông xã ở bên cạnh thật là tốt!" 

Cô nói ra những lời từ trong đáy lòng mình. 

Cả nhà vui vẻ hòa thuận ăn hết hộp lớn. 

"Đây là lần đầu tiên bé Doanh từ nhỏ đến lớn ăn đồ ngon như vậy, bé Doanh ăn rất ngon và rất no bụng." 

Cô bé vuốt bụng vui vẻ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK