Ngay cả tâm tư muốn chết Cố An Kỳ cũng có.
"Sao tôi lại xui xẻo như vậy cơ chứ, lại đi đụng phải một kẻ ngu xuẩn hết thuốc
chữa!"
Khoảnh khắc lời của cô ta vừa nói ra, bàn tay của Mã Kim Phong đã đến gần Tiêu
Thanh.
"Haiz!"
Cả hai người Cố An Kỳ và đại sư Khương đều thở dài.
Bọn họ biết rõ, chắc chắn Tiêu Thanh sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tiêu Thanh ra tay.
Bỗng nhiên một quả đấm của anh đập về phía bàn tay của Mã Kim Phong.
"Vợ ơi, em xem kìa, cái này khác gì lấy trứng chọi với đá đầu chứ, ha ha ha!"
Cố An Bình không nhịn được cười to.
Kết quả, khi tiếng cười của anh ta vừa mới vang lên, lập tức nghe được một tiếng
"bịch" thật lớn. Quả đấm của Tiêu Thanh nên thật mạnh vào bàn tay của Mã Kim
Phong.
"A!"
Mã Kim Phong hét thảm một tiếng, bay ra ngoài như con diều giấy đứt dây, đập
ra xa mười mét.
"Con me nó!"
Cổ An Bình, Mã Đông Mai và Cố An Kỳ, tất cả đều tuôn ra câu chửi tục. Bọn họ
kinh hãi trợn to mắt.
Đặc biệt là Cố An Kỳ, cô ta há miệng to đến mức có thể nhét vừa một quả táo.
Thật sự là cô ta không dám tin tưởng vào đôi mắt của mình nữa!
Phải biết, ở trước mặt Mã Kim Phong, ngay cả bậc thầy võ thuật Hoá Kình Tiểu thành như đại sư Khương cũng không chịu nổi một kích, còn Tiêu Thanh chỉ dùng có một quyền mà đã có thể đánh bay Mã Kim Phong.
Thực lực của người này quá mức kinh khủng! Kinh khủng đến mức không thể tưởng tượng nổi!
"Đây là một đại tông sư, ít nhất cũng là một đại tông sư Hoá Kình đỉnh phong trở lên!"
Đại sư Khương vô cùng kích động nói to: "Nếu không tận mắt nhìn thấy, tôi thật sự cũng không dám tin ở trên đời này lại có một đại tông sư trẻ tuổi như vậy, quả nhiên ở trong nước đúng là đầm rồng hang hổ!"
"Cái gì?" Cố An Kỳ ngạc nhiên vô cùng: "Anh anh anh ta... là đại tông sư Hoá Kình
đỉnh phong trở lên sao?"
"Không sai!" Đại sư Khương tuyên thệ một cách chân thành: "Tôi là Hoá Kình Tiểu
Thành, đứng trước vị cao thủ của nhà họ Mã, tôi cũng không tiếp nổi ba chiều của
ông ta, cho nên có thể thấy thực lực của ông ta đã đạt tới Hoá Kình Đại Thành. Vậy
mà anh ta chỉ dùng một quyền là đã có thể đánh bại cường giả Hoá Kình Đại Thành rồi, không khó để phán đoán, chắc chắn thực lực của anh ta đã đạt đến cấp độ của cường giả Hóa Kình đỉnh phong!"
"Dõi mắt nhìn khắp giới võ đạo ở trong thiên hạ, người có thực lực Hóa Kinh đỉnh
phong cũng chỉ có một mình anh ta, tuyệt đối không có người thứ hai!"
"Trời ơi!"
Cố An Kỳ kinh hãi đến rớt cằm.
Hoàn toàn không ngờ rằng, người đàn ông mà cô ta xem thường lại là một cường giả võ đạo cực kỳ kinh khủng!
Vừa nãy, bởi vì anh bắt cô ta quỳ xuống nói xin lỗi, trong lòng rất không vui cho
nên cô ta đã yêu cầu đại sư Khương ra tay trừng trị anh, bây giờ nhớ lại Cổ An Kỳ xấu
hổ vô cùng, nghĩ mà sợ hãi.