Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vâng!”

 Nói rồi ông ta rời khỏi phòng bệnh ngay lập tức. 

Lúc này, Tiêu Thanh mới rút kim châm ra rồi nói: “Khối máu tụ trong não của bệnh nhân đã chảy ra ngoài rồi, nói một cách đơn giản thì ông ấy đã qua khỏi cơn nguy kịch” 

Bà tự nói cảm ơn hết lần này đến lần khác. 

Hai tay Cố An Kỳ ôm lấy ngực: “Thật không ngờ y thuật của anh lại giỏi như vậy.” 

Tiêu Thanh nhìn cô ta bằng vẻ giễu cợt: “Bây giờ tôi đã chữa khỏi cho bố cô rồi, có phải cô nên thực hiện lời hứa của mình, quỳ xuống xin lỗi tôi không?” 

Sắc mặt của Cố An Kỳ trở nên lạnh lùng: “Anh dám bảo tôi quỳ xuống ư, anh chán sống rồi đúng không?” 

Tiêu Thanh nói một cách rất nghiêm túc: “Cô sỉ nhục tôi, bảo tôi lừa tiền cô thì phải quỳ xuống xin lỗi tôi!” 

Cố An Kỳ giận tím mặt: “Anh đúng là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Vệ sĩ đầu, đuổi anh ta ra ngoài cho tôi!” 

“Vâng!” 

Hai vệ sĩ nhanh chóng đi tới chỗ Tiêu Thanh, nắm lấy tay trái và tay phải của anh, đang chuẩn bị lôi anh ra ngoài thì đột nhiên Tiêu Thanh dùng sức khiến cho hai vệ sĩ kia đập vào đầu đối phương tới mức bể đầu chảy máu. 

“Đây là..” Cố An Kỳ hoàn toàn bị sững sờ! 

Tiêu Thanh tiến lên trước một bước, quát lên bằng giọng lạnh lùng: “Quỳ xuống cho tôi, đừng có giở tính khí tiểu thư đấy của cô trước mặt tôi. Đã nói rõ ràng chỉ cần tôi chữa khỏi cho bố cô thì cô sẽ quỳ xuống xin lỗi tôi rồi thì bây giờ nhất định phải quỳ xuống xin lỗi tôi, Nếu không, tôi có thể cứu người thì cũng có thể giết người đấy, cô không tin thì cứ thử xem!” 

Thân thể mềm mại yêu kiều của Cố An Kỳ run lên. 

Cô ta bị ánh mắt sắc bén của Tiêu Thanh hù dọa. 

Cô ta không ngờ, sức lực của cái tên Tiêu Thanh này lại lớn đến như vậy, ngay cả hai vệ sĩ chuyên nghiệp của cô ta mà cũng bị quật ngã chỉ trong nháy mắt. 

Quan trọng là đại sư Khương đã bị cô ta phải đi mời luật sư rồi. Không có đại sư Khương, hai vệ sĩ thì bị đánh ngất xỉu, một cô gái yếu đuối như cô ta lấy cái gì chống lại anh đây? 

"Cô Cố, thân thủ của anh Tiêu trông rất giỏi, cô mau quỳ xuống nói xin lỗi anh ấy đi, để anh ấy không ra tay, nếu không thì cô sẽ phải chịu đau đớn rồi" Bác sĩ Thôi khuyên nhủ. 

Cố An Kỳ cắn răng. 

Anh hùng không chịu thua thiệt trước mắt. 

Cô ta cũng không muốn chịu thua thiệt trước mắt. 

Thế là ngay sau đó, cô ta quỳ một chân xuống dưới đất, cúi đầu nói: "Thật xin lỗi." 

"Sau này đừng dùng mắt chó xem thường người khác nữa!" 

Bỏ lại những lời này, Tiêu Thanh xoay người bỏ đi. 

"A!" 

Tiêu Thanh vừa mới đi, Cố An Kỳ lập tức phát điện giậm giậm chân. 

"Tên đàn ông chết tiệt, vậy mà lại dám ép tôi quỳ xuống, chờ đại sư Khương quay lại xem tôi trừng trị anh thế nào!" 

Sau đó, cô ta thúc giục một tên vệ sĩ: "Còn ngơ ra đó làm gì? Đuổi theo cho tôi, đuổi theo xem tên đó đi đâu. Tôi nuốt không trôi cục tức này, nhất định phải trả thù anh ta, phải bắt anh ta quỳ xuống dập đầu với tôi!" 

"Rõ, thưa cô Cố!" 

Vệ sĩ kia bèn đi theo hướng Tiêu Thanh rời đi. 

Không lâu sau, vệ sĩ trở lại phòng bệnh nói với Cố An Kỳ: "Cô Cố, tôi đi theo anh ta đến một phòng bệnh, anh ta nói anh ta đi lấy thuốc, một lát nữa sẽ quay lại, sau đó thì rời khỏi bệnh viện" 

"Tốt lắm!" 

Trên mặt Cố An Kỳ lộ vẻ hài lòng. 

"Chờ anh ta quay lại, chắc chắn đại sư Khương cũng đã trở về rồi, đến lúc đó xem tôi làm sao xử anh ta!" 

Sau đó, cô ta thở hổn hển đi xuống tầng, đến bãi đỗ xe của bệnh viện chờ đợi. 

Khoảng một giờ sau. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK