Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau mấy hiệp, đại sư Khương không chống đỡ nổi, bị một cước đạp bay, đập vào một chiếc xe, khiến chiếc xe kia nát tan tành. 

Thấy vậy, thân thể mềm mại của Cố An Kỳ run lên, cô ta nhanh chân bỏ chạy. 

"Muốn chạy hả? Không có cửa đâu!" Mã Đông Mai vung tay 

quát: "Bao vây cô ta, đừng để cô ta chạy thoát!" 

Ngay lập tức, có mấy gã côn đồ nhà họ Mã đã khống chế được Cố An Kỳ, lôi cô ta đến trước mặt Cố An Bình. 

Lúc này, đại sư Khương cũng bị thương nặng nằm ở dưới đất. 

"Hừ, một tên rác rưởi mà cũng dám ra tay với Mã Kim Phong tôi, thật đúng là không biết tự lượng sức mình!" 

Mã Kim Phong lạnh lùng nói xong, giẫm một cước vào ngực của đại sư Khương. 

"Đừng!" 

Cố An Kỳ hét một tiếng xé ruột xé gan. 

Răng rắc! 

Tiếng kêu của cô ta vừa mới vang lên, đại sư Khương đã bị đạp gãy mấy cái xương sườn, máu tuôn ra từ trong miệng giống như suối nguồn cuộn trào mãnh liệt. 

"Cố An Bình, mau kêu người của anh không được giết đại sự Khương! Mau lên!" Cố An Kỳ điên cuồng hét lên. 

Cố An Bình hừ một tiếng: "Không giết ông ta thì giữ ông ta làm gì, để ông ta nói ra bí mật cho người trong thiên hạ biết Cố An Bình tạo hãm hại bố ruột và em gái ruột vì tài sản của nhà họ Cố sao?" 

"Vậy nên, chúng mày đều phải chết, một đứa cũng không được giữ lại!" 

Cố An Kỳ đỏ mắt la lên: "Cố An Bình, tên súc sinh này. Chỉ vì tài sản của nhà họ Cố mà mày lại làm ra được chuyện điên rồ này. 

Chắc chắn mày sẽ chết không được tử tế, chắc chắn là vậy!" 

Bốp! 

Cố An Bình hung hăng tát một cái vào mặt cô ta, khoé môi Cố An Kỳ tràn ra máu tươi, anh ta hung hăng nói: "Cố An Kỳ, tất cả đều là do con khốn mày ép tao!” 

“Khi tao còn nhỏ, ông cụ đối xử với tao rất tốt. Trong số các anh chị em, ông cụ yêu thương tạo nhất, có thứ gì tốt cũng đem cho tao" 

"Từ khi con đàn bà đó sinh ra mày, cả mày và mẹ mày đều rẻ mạt. Chúng mày tìm đủ trò mê hoặc lấy lòng ông cụ, câu mất hồn ông cụ về phía chúng mày, khiến ông ta đối xử với chúng mày cực kỳ tốt, ngay cả cái ghế Phó giám đốc hội đồng quản trị của giải trí Ưng Hoàng cũng giao cho mày ngồi. Chẳng phải chuyện này đã nói rõ ràng là ông ta muốn bồi dưỡng mày thành người thừa kế của giải trí Ưng Hoàng sao?" 

"Tao không phục. Con mẹ nó tạo không phục! Dựa vào cái gì mà tao là con trai trưởng nhưng lại không được thừa kế giải trí Ưng Hoàng, còn một đứa con gái như mày lại có thể chứ?" 

Cố An Kỳ tức tối trả lời: "Bố không bị mù, bố biết rõ mày là một con người như thế nào. Cả ngày mày chỉ biết chơi gái, giải trí Ưng Hoàng có nhiều nghệ sĩ nữ như vậy, nếu như giao mày, chắc chắn là sẽ bị mày phá huỷ danh tiếng và tuột dốc không phanh. Mày không cẩn thận suy ngẫm lại mà xem, vậy mà còn dám trách bố, mày vẫn còn là con người sao?" 

"Mẹ kiếp!" Cố An Bình nắm tóc của cô ta, đánh thêm mấy cái bôm bốp, sau đó quát lên: "Mang con chó cái này và đại sư Khương lên trên xe cho tạo, ông đây muốn bắt hai đứa nó đem cho chó ăn!" 

"Rõ!" 

Đại sư Khương và Cố An Kỳ bị người khác lôi lên xe giống như chó chết. 

Tiêu Thanh lắc đầu một cái. 

Anh không có ý định quan tâm đến chuyện gia đình của bọn họ, bèn xoay người bỏ đi. 

Kết quả là vừa mới đi được hai bước, sau lưng đã truyền tới một tiếng quát to: "Mày đứng lại cho tao!" 

Tiêu Thanh xoay người hỏi: "Chuyện gì?" 

Cố An Bình lạnh lùng nói: "Mày đã nghe thấy những thứ không nên nghe, cũng đã nhìn thấy những thứ không nên thấy, cho nên tao nhất định phải khiến mày vĩnh viễn không mở miệng được" 

Tiêu Thanh tức cười nói: "Ý anh là muốn diệt khẩu tôi sao?" 

"Đúng!" Cố An Bình nghiêm túc nói: "Nhất định phải diệt khẩu mày!" 

Sau đó, anh ta vung tay lên: "Lên, đập nó bất tỉnh, kéo lên xe luôn cho tao!" 

"Rõ!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK