Nghĩ đến đây, Long Tiếu Thiên mới nói: "Chú Mã, giúp tối giết Tiêu Thanh."
Mã Kim Sơn nhất thời toát mồ hôi lạnh, khiếp sợ nói: "Anh Long, anh nói vậy là
làm khó em rồi. Chắc anh còn hiểu rõ thực lực của Tiêu Thanh hơn cả em, sao em có
khả năng giúp anh tiêu diệt cậu ta được chứ?"
Long Tiếu Thiên cười một tiếng: "Dùng sức không đánh lại, vậy thì dùng trí tuệ.
Hiện tại, ở trong mắt cậu ta, có lẽ hai đứa con là quan trọng nhất. Chú bắt hai đứa bé đó, muốn cậu ta chết như thế nào, còn không phải do chú định đoạt sao?"
"Nếu như chú có thể giúp tôi giết được cậu ta, tôi sẽ không bạc đãi chú đâu."
Mã Kim Sơn im lặng mấy giây.
"Được!" Ông ta đồng ý: "Nếu anh Long đã lên tiếng như vậy rồi, em sẽ đánh liều
giúp anh Long một lần. Sau khi chuyện này thành công, anh Long cho em mấy trăm
tỷ là được. Mấy loại thuốc dành cho võ giả quá mức tốn kém, gần đây nhà họ Mã em thua lỗ không ít tiền trên phương diện làm ăn, đã sắp hết tiền mua thuốc tăng cường
thực lực cho võ giả đến nơi rồi."
"Ha ha!" Long Tiếu Thiên cười to: "Không thành vấn đề, tôi sẽ chuyển cho chú một nghìn năm trăm tỷ khi xong việc. Thứ mà nhà họ Long tôi không thiếu nhất chính là tiền!"
"Vậy cứ quyết định thế nhé!"
Cúp điện thoại, Mã Kim Sơn nói: "Đông Mai, đi thăm dò nơi ở của Tiêu Thanh ngay lập tức, sau đó phải người bắt hai đứa con của cậu ta tới đây, bố muốn làm lớn
chuyện!"
"Vâng, thưa bố!"
Mã Đông Mại bắt tay làm việc ngay lập tức.
Không lâu sau, cô ta hỏi thăm được nơi ở của Tiêu Thanh, báo địa chỉ cho Mã
Kim Sơn, nói: "Hiện tại Tiêu Thanh đã ở bệnh viện, đây chính là thời cơ tốt nhất để
hành động!"
"Đúng là ông trời cũng giúp chúng ta!" Mã Kim Sơn mừng rỡ quá đỗi: "Em hai, chú hãy dẫn người bắt hai đứa con của Tiêu Thanh mang đến biệt thự nghỉ dưỡng ở Bắc
Thành. Tôi sẽ đến đó trước, chuẩn bị rượu độc xong xuôi, chờ cậu ta đến cứu con
cậu ta."
"Anh cả, em biết rồi!"
Mã Kim Phong lập tức dẫn người rời khỏi nhà họ Mã.
Lúc này, Mục Thiên Lam đang dạy cho hai cục cưng học chữ.
Hai cục cưng bốn tuổi rồi, đã đến tuổi đi học mẫu giáo. Trước đây không có tiền cho nên cô vẫn không đưa bọn nhỏ đi học, bây giờ Tiêu Thanh về rồi, đã có tiền. Cô dự định sẽ cho bạn nhỏ đi mẫu giáo trong học kỳ kế tiếp, để cho hai cục cưng quen
biết được nhiều bạn nhỏ hơn.
Lúc này, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.
"Chắc chắn là bố về đó! Con thật sự rất nhớ bố!"
Bé Doanh vui vẻ kêu lên, chạy tới mở cửa, chỉ thấy một đám người đứng trước cửa.
"Các bác là ai? Tới nhà cháu làm gì thế?" Bé Doanh hỏi.
Nghe vậy, ngay tức khắc Tân An cảm thấy không ổn, anh cấp tốc chạy tới định
ôm bé Doanh đi. Kết quả anh vừa mới tới gần thì bé Doanh đã bị Mã Kim Phong nắm
lấy cổ áo, ông ta xách cô bé lên.