Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ trước tới nay Tiêu Thanh không sợ trời không sợ đất, nhưng sau khi biết được kết cấu của Thiên Vương Điện thì không khỏi xuất hiện tâm lý sợ hãi. 

Nếu như Thiên Vương Điện chỉ nhắm đến một mình anh thì cũng không có gì đáng sợ, Tiêu Thanh anh đến cả biên giới của mười mấy nước cũng không sợ, thì Thiên Vương Điện vẫn chưa thể dọa được anh. 

Thế nhưng, thứ khiến anh sợ đó là lúc Thiên Vương Điện đối phó anh thì sẽ đối phó luôn cả người nhà anh. 

Đây là điều khiến anh lo lắng nhất! 

Cụ Hoắc cười, nói: “Thần Soái, cậu cũng không cần lo lắng đến vậy, trận đấu giữa cậu và hai Thiên tướng chỉ e là đã truyền tới Chủ của Long quốc rồi, người mà chủ của Long quốc yêu thích chính là cậu, Long quốc nhất định không muốn cậu phải chết trong tay của Thiên Vương Điện đầu” 

“Nếu như không có gì chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì chủ của Long quốc sẽ thương lượng với Vương để bảo đảm an toàn cho cậu” “Mặc dù Vương có dã tâm, cũng xem thường chủ của Long quốc, nhưng suy cho cùng cũng là chủ của Long quốc nên Vương vẫn chưa đến lúc phải cạch mặt với ông ta.” 

“Cho nên, chủ của Long quốc và Vương sẽ nể tình nhau, khi Vương có việc gì mà mở lời thì chủ của Long quốc về cơ bản sẽ đáp ứng, và cũng tương tự, một khi chủ của Long quốc có việc gì mà mở lời thì Vương cũng sẽ đáp ứng” 

“Vậy nên trong thời gian này, Thần Soái không cần phải lo lắng về an nguy của người nhà, nhưng về lâu dài thì không ai dám bảo đảm được.” 

“Cho nên tiếp theo đây, Thần Soái nên dành tinh thần sức lực của mình vào việc nâng cao tu luyện, xây dựng để sở hữu một sức mạnh tuyệt vời, đó mới là điều cần làm”. 

“Chỉ khi bản thân cường tráng, đồng đội hùng mạnh thì mới có thể không cần có gánh nặng về kẻ thù!” 

Sau khi Tiêu Thanh nghe xong, suy nghĩ gì đó rồi gật đầu. Anh không thể không thừa nhận lời của cụ Hoắc nói rất hợp lý. 

Tuy rằng đại quân Sầm Đô của anh mạnh nhưng cái mạnh tổng thể đó đối phó với kẻ địch ngoài thì không vấn đề, nhưng để đối phó với thể lực của võ sư này thì đại quân Sầm Đô vẫn không thể chống cự được” 

Cho nên, anh cần phải xây dựng một thế lực Võ sự thuộc về bản thân mình. 

Thiên Vương Điện có mười hai Thiên tướng, toàn bộ là Thần Cảnh, anh cũng phải xây dựng một thế lực có quy mô lực chiến đấu cùng đẳng cấp như vậy, chỉ cần có thể xây dựng được lực lượng đó thì có thể chống lại lực lượng của Thiên Vương Điện. 

“Xem ra tôi bắt buộc phải xây dựng một thế lực rồi” Tiêu Thanh nói. 

Cụ Hoắc đứng dậy, chăm chú nhìn Tiêu Thanh: "Thần Soái mang danh Thần, tức là do Thần Soái trấn chỉnh lại Thần Vương Điện, Thần Soái làm Vương, chỉ cần Thần Soái có thể làm rõ được bí mật của Thần Vương Điện, tới lúc đối phó với Thiên Vương Điện liền tính thêm cả tôi tham gia nữa!” 

“Được!” 

Tiêu Thanh không hề do dự, lập tức đồng ý và nói: “Có thể được sự giúp đỡ của cụ Hoắc để đối phó với Thiên Vương Điện thì cũng xem như có chút hi vọng rồi!” 

Cụ Hoắc cười ha ha, nói với Hoắc Vạn Niên: “Đi, đem lễ vật mà bố đã chuẩn bị cho Thần Soái đến đây” 

“Vâng” 

Rất nhanh, Hoắc Vạn Niên cầm theo một hộp lễ vật tới trước mặt Tiêu Thanh nói: “Đây là dược liệu ngàn năm ngũ châu, xin Thần Soái nhận cho” 

“Ở bên phía giới Cẩm Châu còn có thể thu được mười mấy gốc, sáng sớm ngày mai tôi sẽ đi thu lại tặng cho Thần Soái” 

“Hi vọng Thần Soái sớm ngày nâng cao thực lực, xây dựng thể lực tiêu diệt Thiên Vương Điện!”. 

Tiêu Thanh biết nhà họ Hoắc đang lợi dụng việc báo thù của anh. Cũng xem như nhu cầu đối bên đi. 

Thế là anh nhận lấy dược liệu, sau khi nói thêm vài câu, Tiêu Thanh liền dẫn vợ con rời khỏi nhà họ Hoắc. 

Tiêu Thanh vừa đi, cụ Hoắc liền bấm gọi một dãy số. “Thế nào, cậu ta đồng ý hay chưa?” Đối phương hỏi. 

Cụ Hoắc cung kính trả lời: “Cậu ta đồng ý rồi, chỉ cần ngài có thể khiến Thiên Vương Điện không đối phó với cậu ta, thông thường mà nói thì cậu ta sẽ không liều lĩnh mà đi đối phó với Thiên Vương Điện đầu, mọi thứ đều theo sự sắp xếp của ngài.” 

“Rất tốt” Đối phương hài lòng nói: “Hy vọng cậu ta không khiến chúng ta thất vọng” 

Trở về khách sạn. 

Nằm trên chiếc giường lớn, Mục Thiên Lam vùi đầu vào lòng Tiêu Thanh, tự trách nói: “Chồng, đều do em không tốt, do em gây phiền phức cho anh rồi, nếu không phải do em, anh cũng sẽ không đắc tội với nhân vật lớn này của nhà họ Tân, có phải em quá vô dụng rồi không, lại gây rắc rối nữa phải không anh?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK