Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhà họ Hoắc của ông cụ Hoắc Vạn Niên?” 

"Đúng vậy. Một người phụ nữ đeo kính râm khác nói: "Tôi chính là Hoắc Cẩn Đình, cháu gái của Hoắc Vạn Niên, đại ca của anh là nhân vật nào, hãy báo tên ra, tôi xem có trâu bò như ông nội tôi hay không? 

Hổ nuốt một ngụm nước bọt. 

Ông cụ Hoắc Vạn Niên chính là đại ca hàng đầu của Cẩm Châu, lúc vừa mở cửa quyên góp mấy tỷ, đã có những đóng góp rất lớn cho sự phát triển ở nội địa, ở Cẩm Châu có danh xưng là trùm tài chính, có thể nói là đức cao vọng trọng, có thể tùy ý ra vào hoàng cung, cũng là khách quý của chủ của Long Quốc, hưởng địa vị rất cao. 

Tuy rằng đại ca trâu bò, nhưng dù sao cũng là ngôi sao đang lên, ở trước mặt ông cụ Hoắc Vạn Niên này vẫn kém hơn một bậc. 

“Như thế nào, sợ?” Lâm Mạn Ngọc đắc ý nói: "Sợ thì nhanh chóng quỳ xuống xin lỗi đi, nếu không thì anh không chịu nổi hậu quả đâu!”. 

Nhưng thấy sắc mặt Hổ rất khó coi. 

Mục Thiên Lam biết ông cụ Hoắc Vạn Niên đến đây thì có thể áp chế Hổ một cách sâu sắc. 

Đương nhiên, cô cũng đã từng nghe nói đến Hoắc Vạn Niên, đó là một nhân vật lớn truyền kỳ, là tồn tại không thể trêu chọc được. 

Vì vậy, cô mở miệng nói: "Cô Cố, xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tôi, tôi không nên đi ngăn cản chị Ngọc, nếu không cũng sẽ không gây ra chuyện lớn như vậy, hy vọng cô Cố có thể tha thứ!” 

Cố An Kỳ còn chưa kịp mở miệng, Lâm Mạn Ngọc đã tức giận nói: "Xin lỗi có tác dụng không? Tôi có thể nói cho cô biết, giải trí Ưng Hoàng đầu tư sáu nghìn tỷ làm phim, tôi là nữ chính, hai ngày sau sẽ tổ chức họp báo, nữ chính như tôi nhất định phải tham gia”. 

"Nhưng thứ chó má này làm mặt tôi sưng lên, các người lại làm vỡ đầu gối của tôi, làm sao tôi đi tham gia buổi họp báo được?" 

“Các người gây ra chuyện lớn như vậy, sẽ gây tổn thất lớn cho giải trí Ưng Hoàng, boss của chúng ta có thể tha thứ cho các người sao? Không cần suy nghĩ, các người sẽ phải trả giá đắt vì chuyện này!” 

Mục Thiên Lam, Lưu Ngọc Huyên đều hoảng hốt. 

"Hay là như vậy đi" Hổ nói: "Người nào làm thì người đấy chịu, tôi đánh cô ấy, tôi để cô ấy đảnh lại, như vậy có được không?” 

"Anh nói xem?" Cố An Kỳ cười lạnh. 

"Cô muốn gì?" Hổ hỏi. 

Cố An Kỳ đưa tay về phía sau, lạnh lùng nói: "Giải trí Ưng Hoàng phải có mặt mũi, nghệ sĩ của họ bị đánh thành như vậy, nếu không công khai làm rõ với công chúng, đến lúc đó lời đồn đại ở khắp nơi, nói tôi đánh Mạn Ngọc thì tôi phải chịu đựng công kích của dư luận”. 

"Cho nên anh phải công khai xin lỗi ở trước mặt giới truyền thông, hơn nữa chấp nhận bị đánh một trận để xoa dịu cơn giận của fan Mạn Ngọc, việc này coi như xong, nếu không thì đừng có nhắc tới nữa" 

"Tôi không thể chấp nhận chuyện này!" Hổ lắc đầu nói: "Tôi cũng phải có mặt mũi, cá nhân tôi xin lỗi cũng thôi nhưng công khai xin lỗi thì không được, sẽ làm cho đại ca của tôi và tổ chức của tôi bị mất mặt!” 

“Vậy thì đánh chết anh ta!” Lâm Mạn Ngọc quát. 

Kết quả, cô ta vừa dứt lời, lập tức có một giọng nói giống như trên chín tầng trời truyền đến. 

"Ai dám động đến vợ và anh em của tôi thử xem" 

Lời này vừa ra, mọi người nghe theo tiếng nhìn lại. 

Chỉ thấy một người đàn ông cao gầy, ôm một cô bé xinh như búp bê đi vào. 

"Mẹ ơi, bố tới rồi!" 

Bé Lạc vui vẻ kêu lên: "Bố ơi, bố đến đây, ở đây có nhiều người bắt nạt mẹ con, bố mau đến trút giận cho mẹ” 

"Bé Lạc yên tâm, có bố ở đây, không ai dám động đến mẹ" 

Tiêu Thanh nói rồi bước nhanh về phía trước. 

Mới nhìn thoáng qua, thân thể mềm mại của Cổ An Kỳ run lên. 

Đây không phải là Tiêu Thanh, ân nhân cứu mạng của bố và cô ta hay sao? 

Người phụ nữ xinh đẹp này là vợ của Tiêu Thanh? 

“Bố của Lạc tới đây, các người còn không mau cất súng lại, cẩn thận bố của Lạc đảnh các người!” Bé Lạc nói. 

“Ha ha!” Lâm Mạn Ngọc cười to: "Con nhãi ranh này, bố mày dám càn rỡ, boss chúng ta sẽ bắn một phát..” 

Cô ta còn chưa nói xong, Cố An Kỳ đã tát một cái vào mặt cô ta. 

“Cô câm miệng cho tôi, lát nữa xử lý cô sau!” 

Bỏ lại những lời này, Cố An Kỳ đi giày cao gót, bước về phía Tiêu Thanh, cung kính khom lưng chín mươi độ. 

“Ân nhân, sao lại là anh?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK