Lúc này, bên trong hội sở Victoria. "Tiêu đại sư, bán cho tôi mấy viên thuốc trường sinh đi."
"Đúng vậy Tiêu đại sư, ngài điều chế mấy viên thuốc trường sinh nữa bán cho chúng tôi đi!"
"Tôi cũng muốn sống lâu mà Tiêu đại sự, chỉ cần ngài chịu bán, một viên sáu trăm tỷ thì tôi cũng mua!"
- Người ở đây thông qua lời nói của Hoắc Vạn Niên và các nhân vật lớn khác, biết được Tiêu Thanh có thể điều chế thuốc trường sinh, mà hiệu quả lại vô cùng tốt. Sau khi ăn vào thì tinh thần tràn đầy, dường như trẻ hơn rất nhiều tuổi, vì thế đám nhà giàu có tiếng đều rung động, rất nhiều người đã mua được thuốc trường thọ cũng vậy Tiêu Thanh chặt chẽ đến nước chảy không lọt, rối rít muốn mua thuốc trường sinh. Mục Thiên Lam nghe xong cũng sững sờ, không tin nổi vào mắt mình!
Tiêu Thanh có thể điều chế thuốc trường sinh ư? Thật hay giả vậy!
Không phải Tiêu Thanh đi lừa gạt đám người trong xã hội thượng lưu ở Cẩm Châu đấy chứ?
Sao trên đời này lại có thuốc trường sinh được?
Nếu như có thuốc trường sinh thì những đế vương cổ đại sẽ không chết khi mới ba mươi bốn mươi tuổi.
Mấu chốt là một viên còn bán với giá ba trăm tỷ!
Hơn nữa còn bị các nhân vật lớn như Hoắc Vạn Niên, Cổ Trường Đình, Châu Bá Nhận mua rất nhiều.
Cô chỉ cảm thấy Tiêu Thanh sắp thành thần côn đến nơi rồi!
"Tiêu Thanh, chúng ta đừng bán những thứ đồ chơi này nữa." Mục Thiên Lam nói khẽ bên tại Tiểu Thanh.
Những nhân vật lớn này tôn trọng Tiêu Thanh như vậy, khách sáo với Tiêu Thanh như vậy. Nếu như Tiêu Thanh bán thuốc giả để lừa gạt tiền của đám người này mà bị bọn họ phát hiện thì sẽ thất vọng, đau lòng, mà phần nhiều là tức giận!
Cô không hy vọng hình tượng của Tiêu Thanh trở nên kém uy tín trong mắt đám nhân vật lớn ở Cẩm Châu này.
Dường như Tiêu Thanh đã nhìn ra tâm tư của cô, cười với cô rồi sau đó nói với đám phú thương có tiếng đang vây xung quanh mình: "Để điều chế ra một viên thuốc trường sinh phải cần dược liệu ngàn năm làm thuốc dẫn, nhưng hiện tại tôi lại không có dược liệu ngàn năm để điều chế. Nếu như mọi người có bán dược liệu ngàn năm thì tôi sẽ thu mua theo giá trên thị trường, có dược liệu ngàn năm rồi tôi mới có thể điều chế thuốc trường sinh bán cho mọi người được."
Anh tới tham gia buổi gặp mặt lần này, nguyên nhân chủ yếu chính là vì thu mua
một ít dược liệu ngàn năm.
Anh biết mấy người Hoắc Vạn Niên nhất định sẽ nói cho đám nhà giàu nổi tiếng tới tham gia buổi gặp mặt, nói rằng anh biết luyện thuốc trường sinh, đám thương nhân nổi tiếng chắc chắn muốn mua, có thể không mua nhưng lại muốn dùng nó, nếu như có dược liệu ngàn năm thì nhất định sẽ lấy ra bán.
Đúng như những gì anh dự đoán. Anh vừa mới dứt lời đã có mấy tên nhà giàu giơ tay tỏ ý muốn nói. "Tôi có ba cây dược liệu ngàn năm!" "Tôi có một cây!"
"Nhà tôi cũng có một cây!"
Nghe những giọng nói này, Tiêu Thanh tính một chút, có khoảng mười cây dược liệu ngàn năm được bán.
Tùy tiện tham gia buổi gặp mặt là có thể mua được mười cây dược liệu ngàn năm thì cũng coi như có lời rồi.
"Được!" Tiêu Thanh cười nói: "Chờ khi kết thúc buổi gặp mặt, mọi người về nhà cầm dược liệu ngàn năm đưa đến khách sạn Hilton bán cho tôi. Ngày mai tôi trở về Dương Thành, chờ tôi luyện thuốc trường sinh sẽ mang tới bán cho mọi người.
"Được!" Đám nhà giàu có tiếng kích động không thôi.
Mục Thiên Lam vốn muốn nói đừng làm mối làm ăn này, nhưng nhiều người ở chỗ này quá nên cũng không tiện khuyên Tiêu Thanh, quyết định sau khi trở về sẽ khuyên nhủ Tiêu Thanh cho tốt. Loại việc bất nghĩa này không phải việc tốt đẹp gì cho cam.
Sau đó mọi người tiếp tục mời rượu Tiêu Thanh. Ngay lúc này, có bảo vệ vội vã chạy vào.
"Ông Hoắc! Không xong rồi! Bên ngoài có một người phụ nữ dẫn một đám người xông vào! Tuyên bố muốn lấy mạng chó của Tiêu đại sư!"
"Cái gì!" Đám người ở đây đều sững sờ! "Người phụ nữ nào mà có lá gan lớn như vậy?" “Ngay cả Tiêu đại sự cũng dám giết, chán sống rồi sao?"
Ngay sau đó, dưới sự bất mãn của tất cả mọi người, một người phụ nữ dẫn một đám người khí thế bừng bừng đi vào.
Chỉ một thoáng, người trong hội trường đều đứng hết dậy, toàn bộ ánh mắt dán chặt vào người phụ nữ đó.