Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hừ!” Tiêu Thanh hừ lạnh một tiếng: “Điều ông nói này quả thật chỉ như bọ 

ngựa đá xe mà thôi.” 

Dứt lời anh liền thuận tay đấm ra một quyền nghênh đón. 

Tất cả mọi người đều mở to mắt chờ đợi kết quả của hai nắm đấm này. 

“A di đà phật, nam mô Quan Thế Âm Bồ Tát, xin phù hộ cho đại sư Miyamoto không thể thua, nhất định phải đánh bại Tiêu Thanh, chỉ cần người phù hộ cho đại sư Miyamoto đánh bại Tiêu Thanh sau này mỗi ngày con đều thắp hương cúng bái cho người”. 

Lý Nam Hương chắp hai tay trước ngực trong miệng liên tục lẩm bẩm giống như bà đồng. 

Bà ta cực kỳ sợ hãi! 

Miyamoto Haragawa là chỗ dựa duy nhất của bọn họ, nếu như triệt để bị đánh bại, mất đi chỗ dựa này vậy thì lúc Tiêu Thanh phản công đối phó bọn họ, quả thật không dám tưởng tượng sẽ phải đối mặt với hậu quả gì! 

Lúc này, dưới ánh mắt mong đợi của tất cả mọi người. 

Hai nắm đấm, giống như hai đầu đạn, xé không khí lao thẳng vào nhau. 

Âm! 

Một tiếng động cực lớn, vang vọng khắp trời đất. 

Một vòng sóng xung kích điên cuồng bắn ra bốn phía, khiến cho đám người xung quanh đều bị đánh ngã trên mặt đất. 

Sau đó liền nghe thấy một tiếng “A” thảm thiết, Miyamoto giống như diều đứt dây bay thẳng ra ngoài, đập vào bức tường cách đó hơn mười mét, sau khi rơi xuống đất liền nôn ra vài ngụm máu, đến đứng cũng không đứng dậy nổi. 

Ánh mắt kinh hoàng. 

“Ôi mẹ ơi! Chuyện này cũng quá khủng bố đi!” Đảm khách mời cực kỳ kích động! 

“Ực!” 

Đám người Mục Hải Long cực lực nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt kinh hãi muốn chết, dường như muốn nuốt xuống cả đầu lưỡi. 

“Thua rồi, chúng ta thua rồi, rốt cuộc thì do chúng ta coi thường Tiêu Thanh, hoàn toàn thất bại rồi!” 

Matsushita vô lực nói, cả người nháy mắt như già đi cả chục tuổi. 

Mục Hải Long vô cùng gấp gáp nói: “Bố vợ đại nhân, nhanh chóng rút lui, còn không rút nữa thì chết chắc!”. 

“Đúng đúng đúng!” Matsushita gật đầu liên tục, vội vã hô lớn: “Rút lui! Nhanh chóng yểm trợ tôi rút lui! Nhanh nhanh nhanh!” 

Lúc này có một đám võ sĩ mang theo Matsushita và đám người Mục Hải Long rút lui. 

Tiêu Thanh nói to: “Đã là võ giả của Long quốc tôi, tôi không cần biết trước kia các người giúp Mục Hải Long làm bao nhiêu chuyện xấu, bây giờ là cơ hội để các người chuộc tội, ngăn bọn họ lại, giết hết đám võ sĩ Nhật Bản cho tôi, tôi sẽ tạm tha tội cho các người, bằng không nếu như tôi ra tay, thì sẽ giết hết toàn bộ các người cùng với Mục Hải Long, Matsushita và đám võ sĩ Nhật Bản kia!”. 

Lời vừa dứt. 

Lúc này có một võ giả Long quốc đi theo Mục Hải Long làm phản, hắng cổ họng hô to: “Vị Tiêu tiên sinh này là vị tôn giả khiến tôi sợ hãi, ngài ấy giữ lại cho chúng ta một con đường sống, chúng ta nhất định phải quý trọng, nếu không chỉ còn đường chết, ra tay làm việc đi, giết sạch đám võ sĩ Nhật Bản!”. 

"Giet!" 

Mười mấy võ giả Long quốc, có Hóa Kình, có Nội Kình, toàn bộ đều làm phản, hung hăng phát động tấn công về phía võ sĩ Nhật Bản. 

“Lão già, ông còn ổn không? Lên, giết đám quỷ Nhật Bản đó!” Hồ Như Bình hộ. 

“Lên!” Kỳ Sơn trở lại, nhẫn nhịn vết thương tụ khí thành đạo công về phía đám võ sĩ Nhật Bản. 

Ngay cả đại tông sư Cổ Chân Sơn mà Mục Hải Long hết lời mời mọc cũng nhìn về phía Tiêu Thanh nói: “Tiêu đại sư, nếu như ta giết đám quỷ Nhật này, có thể tha chết cho ta không?” 

“Có thể, ra tay đi” 

“Rõ, Tiêu đại sư!” 

Cổ Chân Sơn lập tức ra tay. 

Xoạt xoạt xoạt! 

Mười mấy võ giả Long quốc cùng với đám võ sĩ Nhật Bản lao vào nhau chém giết.. 

“Đừng có phản bội tôi, các người đừng có phản bội tôi, bao nhiêu năm nay tôi ném không ít tiền lên người mấy người, các người không thể đối xử với tôi như vậy, không thể!” 

Mục Hải Long cực kỳ lo sợ gào lên. 

“Hừ!” sau khi Cổ Chân Sơn đập chết một võ sĩ thì hừ nói: “Tiền mà anh tiêu lên người chúng tôi, chúng tôi cũng đều giúp anh kiếm lời về rồi, chúng tôi không nợ anh cái gì, vì bảo vệ cái mạng này, nhất định phải phản bội anh!” 

Rất nhanh. 

Gần một trăm võ sĩ Nhật Bản toàn bộ đều bị võ giả Long quốc tàn sát nằm trên đất. 

Hai chân Mục Hải Long mềm nhũn, vô lực ngồi dưới đất, vô cùng sợ hãi. 

“Xong rồi xong rồi, thời đại của Mục Hải Long ta kết thúc rồi, tiếp theo liền phải đối mặt với sự trả thù của Tiêu Thanh rồi, hu hu hu...” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK