Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ lời Tiêu Thanh có thể nghe ra Tiêu Thanh cũng không có nắm chắc, nếu nắm chắc thì anh sẽ không nói như vậy mà là trực tiếp bảo cô yên tâm. 

Cô hối hận chết mất. 

Nếu cô không trúng bẫy của Mục Hải Long thì sẽ không đắc tội với cậu Tần và gặp phiền phức như bây giờ. 

"Sao nào, sợ rồi nên không dám bước lên đấu một mình à?" Tần Phong cười lạnh lùng nói: "Nếu không dám bước nên đầu thì tự sát trước mặt tôi đi, như vậy tôi sẽ buông tha cho vợ con anh, nếu anh chọn ra tay thì tôi cũng không dám đảm bảo rằng vợ con anh có thể sống sót đâu." 

Tiêu Thanh không thèm quan tâm đến anh ta mà là lấy ra một viên đá màu vàng nhạt, miệng niệm khẩu quyết rồi sau đó quát khẽ một tiếng: "Đi!" 

Lời vừa nói xong, một ánh sáng màu đen từ trong viên đá bắn ra ngoài, bay vào không trung hóa thành một con quái vật Minotaur, trong tay cầm đinh ba. 

"Mẹ ơi! Đây là quái vật gì vậy!" Rất nhiều người đều bị dọa sợ. "Đây... đây... đây là..." 

Ngay cả Mục Thiên Lam cũng sợ đến nỗi ngây người, không dám tin hỏi: "Tiêu Thanh, anh thả quái vật gì ra thế? Không phải là quỷ chứ?" 

"Ha ha!" Mao Lập Phương cười nói: "Phu nhân, đây là Tà Thần, một loại thần thú trong núi còn lợi hại hơn quỷ" 

"Tà Thần này vốn bị tôi khống chế, cũng là pháp bảo giành thắng lợi của tôi, nhưng sau khi tôi bị chủ nhân đánh bại thì Tà Thần được chủ nhân thu nhận rồi" 

"Tà Thần này cũng không yếu hơn chủ nhân đâu" Mục Thiên Lam mê mang, cái hiểu cái không gật đầu. "Gừ!". Lúc này, Tiêu Thanh điều khiển Tà Thần cầm đinh ba bắt đầu tấn công ông già kia. 

Sở dĩ Tiêu Thanh không tự mình ra tay mà để cho Tà Thần tấn công, là bởi vì anh có thể nhìn ra thực lực của ông già này rất mạnh, bên cạnh Hoàng Bích Linh còn có một ông già cũng mạnh như vậy, nếu lúc anh xuất chiến, ông già kia nhận mệnh lệnh của Hoàng Bích Linh ra tay với vợ con anh thì anh sẽ không kịp quay lại giải cứu. 

Cho nên để Tà Thần đối phó một người. 

"Hừ!" 

Lúc này, đổi một sự tấn công của Tà Thần, ông già kia hừ lạnh: "Lấy một linh thể đến đối phó tôi, cậu cũng quá coi thường tôi rồi!" 

Nói xong, ông ta thúc giục chân khí trong cơ thể đánh ra một quyền về phía Tà Thần đang lao tới. 

Ầm ầm! 

Một nắm đấm còn lớn hơn so với chậu rửa mặt nhanh như đạn bắn, đánh về phía Tà Thần. 

Tà Thần nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên đâm định ba ra làm nổ nắm đấm ảo ảnh kia, Tà Thần tiếp tục tấn công ông già. 

"Thật là lợi hại!" Ánh mắt ông già kia nhìn chăm chú, tụ khí thành đạo chém về phía Tà Thần. 

Thực lực của ông già này cực kỳ mạnh mẽ, không yếu hơn khi giao chiến với Tà Thần mà ngược lại còn áp chế Tà Thần. 

"Trời ơi, chủ nhân, ông già này mạnh quá!" Mao Lập Phương quá khiếp sợ. 

Phải biết rằng, Tiêu Thanh còn yếu hơn Tà Thần một ít, nhưng ông già này lại có thể áp chế Tà Thần, thậm chí là mạnh hơn Tà Thần, điều này nói rõ một điều rằng thực lực của ông ta còn mạnh hơn cả Tiêu Thanh. 

"Ha ha!" 

Hoàng Bích Linh cười to: "Đây là kỹ năng đặc biệt của cậu à? So với người của tôi thì thực lực của cậu cũng chỉ có thế thôi sao, vậy tiếp theo cậu tự nhìn xem thực lực người của tôi đi." 

Nói đến đây, bà ta chỉ về phía Tiêu Thanh: "Giết cậu ta!" 

Bóng dáng ông già bên cạnh bà ta nhoáng lên một cái, giống như mãnh hổ rời núi đánh về phía Tiêu Thanh. 

"Bảo vệ tốt vợ con tôi!". 

Tiêu Thanh dặn dò Xong rồi xông vào đánh ông già kia một cách dữ dội. lành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK