"Điều này tuyệt vời quá đi!”
“Ở khoảng cách hai mét, ông ta có thể dùng tay không đỡ lấy viên đạn, sức mạnh này quả thực phi thường!"
“Ôi mẹ tôi, sư phụ Chung này, nhất định là cao thủ lợi hại nhất mà tôi từng gặp!”
Mục Hải Long và những người khác vô cùng khâm phục.
"Haha!"
Hoàng Kim Long ngẩng đầu cười một tiếng: "Cậu Kha, bây giờ tôi còn đang lo lắng, tôi liệu có thể giúp cậu bắt tên Tiêu Thanh kia không?"
“Đừng lo, đừng lo!"
Thắng Thiên Kha cười toe toét.
“Vậy nghe theo lời cậu Kha” Hoàng Kim Long cười mỉa mai.
Thắng Thiên Kha tức giận nói: "Kim Chí Nam kia, ông ta thật ngang ngược, rõ ràng ông ta biết chú tôi là ông trùm Hồ Hải, nhưng ông ta không thèm nhìn chú tôi lấy một cái, còn bao che để Tiêu Thanh đánh tôi.”
"Mặc dù Tiêu Thanh đáng ghét. Nhưng Kim Chí Nam còn đáng ghét hơn!"
“Bởi vậy, tôi quyết định bắt Kim Chí Nam trước, chờ khi tôi bắt được ông ta, tôi rất muốn xem, Tiêu Thanh còn dám ngông cuồng với tôi nữa hay không!"
"Được.”
Hoàng Kim Long cười nói: "Vậy bắt Kim Chí Nam trước.”
Ngay sau đó, đoàn người rời khỏi bệnh viện, đoàn xe hùng hậu, cũng chạy theo rời khỏi bệnh viện.
...
Lúc này, có một cuộc gặp mặt ở suối nước nóng.
Kim Chí Nam, các ông trùm như Hoắc Thiệu Đông đi tắm suối nước nóng, sau đó mặc áo choàng tắm, chơi mạt chược trong phòng chờ VIP.
"Chơi được hai hiệp, đã gần đến lúc chúng ta phải rời khách sạn Hilton, tham dự bữa tiệc mừng do quân đội của Triệu Minh Vũ đích thân tổ chức."
Kim Chí Nam nói.
Các ông trùm trong hội đều nghe theo...
Sau đó, bắt đầu chơi mạt chược. Nhưng chính lúc này, tiếng hét kinh hoàng truyền đến.
"Ông chủ Kim, ông chủ Hoắc, ông chủ Khổng... không ổn rồi, Hoàng Kim Long của Nghĩa Cảnh, bước vào mang theo một đội quân hùng mạnh!"
"Cái gì!"
Kim Chí Nam và những người khác đứng lên.
"Ông Nam, Hoàng Kim Long muốn hạ gục Dương Đông, cũng không phải ngày một ngày hai, nhưng lần này bọn họ đột nhiên đem một đội quân đông đảo tới tấn công bất ngờ, chẳng lẽ bọn họ muốn hạ gục năm người chúng ta cùng một lúc!"
Khổng Hướng Hoa lo lắng nói.
"Đừng sợ!"
Kim Chí Nam nói: "Chúng ta có hậu phương vững chắc với tư cách là hộ quốc chiến soái, sở thích của Hoàng Kim Long không lớn đến mức muốn hạ gục được chúng ta! "
Nghe vậy, mọi người lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
Chẳng bao lâu, đã nhìn thấy Hoàng Kim Long mang theo một đội quân hùng dũng vào phòng VIP.
"Bắt những người này nằm xuống đất cho tao.”
Hoàng Kim Long ra lệnh.
Khoảng một phút sau, hàng chục anh em của Kim Chí Nam cùng những người khác, đều bị đánh nằm la liệt trên đất.
“Hoàng Kim Long, anh có ý gì, muốn hạ gục Dương Đông sao?"
Kim Chí Nam mặt lạnh lùng hỏi.
"Ha ha!"
Hoàng Kim Long cười to: "Vốn dĩ, tôi không hứng thú, muốn hạ gục mà sợ chết đi mất, nhưng tôi lại không ngờ rằng, các người lại đụng đến ông trùm Hồ Hải nhà họ Đỗ."
"Lần này tôi đến đây, là theo mệnh lệnh của nhà họ Đỗ, tới để bắt Kim Chí Nam, nhưng các ngươi đều ở đây, vậy nhất định tôi sẽ xử lí hết, trời có sập cũng có nhà họ Đỗ chống lưng cho tôi, vậy đương nhiên Dương Đông cũng sẽ trở thành địa bàn của tôi, ha ha ha..."
Lúc này, Thắng Thiên Kha cùng một nhóm người, chen vào giữa đám đông.
“Kim Chí Nam, ngày hôm qua tôi đã nói, các người không được chọc tức tôi, nhưng các người lại không nghe, hiện tại ông đã tin tôi chưa?"
Thắng Thiên Kha giận dữ hỏi.
Kim Chí Nam hậm hực nói: "Cậu Kha, đừng quá ngông cuồng, cậu cho rằng cậu có người chống lưng, vậy chúng tôi không có người chống lưng chắc? Tôi nói cho cậu biết, tốt hơn hết cậu nên biết điều với tôi, để Hoàng Kim Long dẫn người cút khỏi Cổ Cảnh, nếu không tất cả các người sẽ không yên đâu!"
"Ha ha!"
Hoàng Kim Long nghe vậy cười phá lên.
"Kim Chí Nam, anh chết đến nơi rồi, còn dám đe dọa chúng tôi, anh nghĩ rằng tôi và người của Hoàng Kim Long tôi dễ bị hù dọa đến thế sao?"
"Hơn nữa, Kim Chí Nam anh có ai