Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bố! Mẹ! Là con đã khiến hai người nhọc lòng lo lắng!" 

"Đứng dậy đi! Tiêu Thanh đứng dậy đi!" 

Tiêu Vĩnh Nhã và Thẩm Thị Thu sắp ngã xuống giường khi họ muốn tiến đến để đỡ Tiêu Thanh. 

Tiêu Thanh thấy có gì đó không bình thường, anh lập tức đứng dậy chạy đến bên giường, vội vàng hỏi: "Bố, mẹ, chân tay của hai người bị sao vậy?” 

Mục Thiên Lam dẫn theo hai đứa bé bước vào và nói: "Ba năm trước, Mục Hải Long đã đưa đám người samurai đánh vào giới ngầm của Cố Cảnh. Khi tổ chức tiệc ăn mừng, anh ta đã mời bọn em tới tham gia, nếu bọn em không đi thì sẽ giết bọn em, vì thế bọn em không còn cách nào khác đành phải đến đó” 

"Sau đó tên súc vật Mục Hải Long đó muốn thưởng em cho Hàn Thanh Văn để anh ta đùa giỡn, mẹ đã vì em mà đánh nhau với bọn họ, sau đó bị đánh gãy chân tay, bố thấy vậy liền tức giận, cũng xông lên liều mạng với bọn họ, sau cùng bị đánh gãy hết chân tay” 

"Cũng may là Kim gia đã cứu em, nếu không..." 

"Sau đó, bọn em lang thang khắp nơi, phiêu bạt đến nơi nào thì Mục Hải Long sẽ sai người đến đó chèn ép bọn em, đi đến nơi khác cũng bị anh ta sai người chèn ép tiếp, anh ta muốn bọn em không thể kiếm tiền, mà kiếm không ra tiền thì phải sống một cuộc sống ở tầng lớp thấp nhất” 

"Vì vậy, em không có tiền để đưa bố mẹ đến bệnh viện điều trị, cứ thể kéo dài, để giờ đây bố mẹ trở thành người tàn tật” 

Răng rắc! 

Hai tay của Tiêu Thanh nắm chặt lại, trong mắt hiện lên ngọn lửa phẫn nộ. 

"Mục Hải Long, tên súc vật, cứ chờ đấy cho tôi, tôi sẽ khiến anh chết không có chỗ chôn!" 

Mục Thiên Lam vội vàng nói: "Tiêu Thanh, đừng chọc giận anh ta, bây giờ thể lực của anh ta rất mạnh, anh là vua Bắc Thanh, có rất nhiều cao thủ bảo vệ xung quanh anh ta. Bây giờ anh trở về là tốt rồi, em không hy vọng anh vì em mà đi báo thù, sau đó lại khiến chính mình bị thương, em chỉ hy vọng cả nhà mình sống mạnh khỏe, hạnh phúc bên nhau. Điều này tốt hơn bất cứ thứ khác." 

“Đúng vậy, Tiêu Thanh, chuyện đã qua rồi, chúng ta đừng chọc tức cậu ta nữa” Tiêu Vĩnh Nhã cũng thuyết phục anh. 

Tiêu Thanh mỉm cười, gật đầu và nói một chữ “được”. 

Nhưng mối hận này, anh nhất định phải báo thù! 

“Đúng rồi.” Tiêu Thanh hàn huyên với bố mẹ mình xong, liền hỏi: “Bố mẹ vợ của con đầu, còn cả An Phong nữa? Sao không thấy bọn họ?”. 

Nhắc đến chuyện này, Mục Thiên Lam bật khóc: "Mẹ không thể sống cuộc sống khó khăn này nên mẹ đã chạy theo cờ bạc, rồi nợ nần chồng chất không có tiền trả, đến mức mẹ mang bé Lạc đi bán cho một kẻ buôn người, khi đó bố vì quá thương bé Lạc, nước mắt cũng muốn tuôn trào ra, vì thế bố đã giết chết con bạc đã xúi mẹ bán bé Lạc, sau đó bị người ta bắt đi và kết án tù chung thân”. 

Nói đến đây, Mục Thiên Lam gạt nước mắt nói tiếp: "An Phong và Vũ Hân 

làm việc trong câu lạc bộ Kim Bích Huy Hoàng, mấy năm nay đều cố gắng kiếm tiền đỡ đần em nuôi hai đứa bé, đến khi có con rồi cũng không dám sinh ra, bởi vì lo sợ không nuôi nổi cho nên đã đem đi phá thai” 

Đôi mắt của Tiêu Thanh đỏ hoe khi nghe thấy vậy, anh lau nước mắt cho Mục Thiên Lam. 

"Bây giờ anh đi đón bố về đây, sau đó đón cả An Phong và Vũ Hân nữa, bắt đầu từ ngày hôm nay, anh sẽ không để mọi người phải sống khổ cực nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK