Lúc này ở thương hội Nhật Bản. "Ha ha ha!"
Biết được tin tức Ngô Tuệ Lan muốn nhảy lầu, Mục Hải Long, Lý Nam Hương, Mục An Quốc đều cười nghiêng ngả. "Hả giận, thật hả giận!"
Lý Nam Hương cười ra nước mắt: “Người đàn bà Ngô Tuệ Lan này, nếu thật sự nhảy xuống chết, vậy thì thật là quá tốt, Mục Thiên Lam nhà bà ta hại chết Hải Yến nhà chúng ta, tôi ước gì bà ta cũng nhà nát người chết!” “Yên tâm đi mẹ, nếu hôm nay Ngô Tuệ Lan không chết, cuối tuần lại... tuột mất của bà ta năm điểm, bà ta muốn không chết cũng khó” Mục Hải Long cười nói.
Matsushita cười nói: “Tôi chính là thích Hải Long không đi đường chính chỉ đi đường tắt, đường tắt kiếm tiền thật sự rất nhanh, lừa mẹ của Mục Thiên Lam như vậy, bà ta chắc chắn sẽ nổ chết, Hải Long làm trung gian cũng kiếm được lợi không ít, cũng giúp cho quỹ hội Nhật Bản của chúng ta, kiểm vào tay lợi nhuận không ít, thật là đáng mung!"
Mục Hải Long nhếch miệng cười: “Này còn phải dựa vào bố vợ nâng đỡ, nếu không có bố dạy bảo và cho con tài chính bắt đầu, con cũng không làm được chuyện lớn oanh liệt như vậy đâu. "Ha ha!"
Mọi người lại thoải mái cười to. Mà lúc này, tòa chung cư Thanh Thần.
Cảnh sát đã đến hiện trường, vừa làm tốt công tác chuẩn bị cứu người vừa khuyên giải Ngô Tuệ Lan.
Nhưng Ngô Tuệ Lan chính là không nghe lời khuyên của ai cả, một bộ dạng quyết tâm, nếu Mục Hải Long không nhận được trừng phạt hoặc là không trả lại mười triệu cho bà ta, thì bà ta nhất định sẽ nhảy xuống. “Ngô Tuệ Lan, con gái đã nói rồi, bà đừng có nhảy, đợi nó và Tiêu Thanh đến đây, sẽ cho bà một trăm triệu, sao bà lại vì mười triệu đó mà đi tìm chết chứ?” Mục An Minh không hiểu dậm chân.
Ngô Tuệ Lan khóc ròng nói: “Mục Thiên Lam là con gái tối tôi còn không hiểu sao? Nó chỉ gạt ông thôi, nếu như tôi trở về, nó chẳng những không cho tôi tiền còn sẽ mắng tôi một trận cho xem “Tôi đã không chịu nổi, cũng không dám đi nhìn mặt con gái, tôi chỉ muốn chết mà thôi.”
Bà ta đúng là không dám nhìn mặt cô.
Nhưng bà ta cũng sợ chết.
Cho nên nãy giờ vẫn ngồi trên vòng bảo vệ, nhảy cũng sợ, không nhảy cũng sợ, không biết phải làm sao. Lúc này, Mục An Phong đã về.
Cậu ta tức giận bừng bừng quát lên với Ngô Tuệ Lan: “Mẹ thật sự là điện rồi, gây chuyện ồn ào như vậy làm gì chứ, con và bạn gái đang hẹn hò vui vẻ, bố gọi một cuộc điện thoại đến, nói mẹ muốn nhảy lầu, làm bạn gái con sợ hãi, nếu vì chuyện này bạn gái chia tay con, cho dù mẹ có biến thành quỷ con cũng không tha cho mẹ đâu, mau chóng xuống đây, thật sự là bị mẹ làm sắp tức chết rồi!” "Hu hu hu...." ТrцуeлАРР.c*оm trang web cập nhật nhanh nhất
Ngô Tuệ Lan bị mắng lại khóc lớn tiếng hơn nữa.
Mục An Minh vội vàng che miệng Mục An Phong: “Con trai, ngoan, đừng kích thích mẹ con, nếu con còn nói nữa, bà ấy mà nhảy xuống, bố sẽ không có vợ nữa, mà con cũng không còn mẹ nữa đâu.
Mục An Phong tức giận ngồi dưới đất khóc lên. “Sao con lại có một người mẹ điên như vậy chứ! Cầu xin mẹ đó, mau xuống đi có được không?” Ngô Tuệ Lan đứng bên kia chỉ biết khóc, đã không còn mặt mũi gặp người.
Không bao lâu.
Đám người Tiêu Thanh, Mục Thiên Lam đều tới trong nhà. “Mẹ, lại muốn gây chuyện ồn ào gì vậy, mau xuống đây đi, đừng làm mọi người sợ hãi có được không?” Mục Thiên Lam tức giận khóc không ra nước mắt.
Cô đã có cục cưng rồi, nếu như bị mẹ dọa đến cục cưng không có, cô sẽ hận chết mẹ. “Hu hu. Ngô Tuệ Lan khóc đến nước mắt lưng tròng: “Mục Thiên Lam, tên súc sinh Mục Hải Long kia nói muốn dẫn mẹ đi phát tài, trước tiên cho mẹ nếm mấy ngày ngon ngọt, mẹ càng mau càng nhiều, cả mười triệu đều mua hết, sau đó cổ phiếu đã ngã, còn mượn bố chồng con mười triệu, tổng cộng hai mươi triệu, bây giờ chỉ còn mười triệu, mất hết một nửa, mẹ thật khổ sở mẹ muốn chết, con đừng có khuyên mẹ, cũng đừng mằng mẹ, để cho mẹ yên lặng ra đi có được không?”.