Sakurako cũng thuộc dạng lợi hại, Mục Hải Long có thể
bò được đến địa vị bây giờ hoàn toàn là nhờ có cô ta hết. Nếu không chỉ dựa vào việc Sakurako không mang thai được thì bà ta sẽ một chân đá bay Sakurako đi, để cô ta cút được bao xa thì cút!
Về đến nhà, Lý Nam Hương bèn nói với Mục Hải Long, lúc bấy giờ anh ta vừa bị người ta đánh gãy tay chân vì tài khoản cổ phiếu bị khoá: "Sakurako không sinh con được, bụng có vấn đề, có lẽ cũng khó mà thụ tinh được"
Mục Hải Long nghe vậy thì sắc mặt thoáng chốc xám xịt.
"Con chỉ muốn một đứa con mà thôi, tại sao lại khó như vậy chứ!" Anh ta sắp khóc đến nơi.
Mắt thấy đã sắp ba mươi rồi, chỉ muốn có một đứa con với Sakurako. Mấy tháng nay, mỗi ngày anh ta làm ít nhất hai lần với Sakurako, chỉ muốn khiến Sakurako mang thai sớm hơn chút. Ai ngờ cô ta là người phụ nữ không sinh được con, thật sự làm anh ta quá đau khổ.
"Mục Thiên Lam mang thai rồi."
Lý Nam Hương nói với vẻ mặt âm u.
Âm!
Mục Hải Long như bị sét đánh, cả người ngây dại ra.
Rồi sau đó anh ta quát lên như thể phát điên: "Con là anh họ của nó, con còn chưa có con, sao nó lại có thể có con được chứ? Tại sao không phải nó vô sinh mà là Sakurako vô
sinh?"
"Tại sao! Ông trời ơi! Ông hãy nói cho con tại sao lại như vậy?".
"Chẳng lẽ Mục Hải Long con tạo nghiệt quá nhiều nên giờ phải tuyệt hậu ư?"
Lý Nam Hương an ủi nói: "Con trai, đừng như vậy, chờ con kiếm được vài nghìn tỷ nhờ vào đám người Nhật Bản kia rồi lúc đó lén tìm mấy người phụ nữ, để bọn họ mang thai, thế không phải là có con rồi ư?"
"Đến lúc ấy nhận về nuôi thì sẽ thành con của con và Sakurako, không cần nuôi con cho người khác mà vẫn tự nuôi con của mình"
Mục Hải Long nghe vậy thì cười ha ha: "Mẹ nói rất đúng, cách này hay đấy nhưng mà con nhất định phải làm con khốn Mục Thiên Lam kia sảy thai, con còn chưa có con, sao có thể để nó có được?"
Nói đến đây, anh ta bấm gọi một dãy số.
"Sakurako, con khốn Mục Thiên Lam kia mang thai, em nghĩ cách mua chuộc một người trong công ty nó, bỏ thuốc vào nước uống của nó làm nó sảy thai đi. Hai chúng ta không có con thì không thể để nó có được”
"Được. Em sẽ khiến nó sảy thai!"
Sakurako đáp lại.
Cô ta cúp điện thoại, xe cũng đã dừng bên ngoài công ty Mục Thiên Lam.
Sau khi đợi rất lâu, thấy một mình Bảo Khiết đi ra nên cô ta bám theo Bảo Khiết.
Đi theo đến tận nhà bà ta, Sakurako xuống xe, dẫn theo hai tên samurai đi vào trong nhà Bảo Khiết.
"Các người là ai?" Di Bảo Khiết hỏi.
Sakurako phất tay: “Đưa cháu trai của bà ta lên xe cho ta"
"Rõ!" Một tên samurai ôm một cậu bé khoảng năm, sáu tuổi đi ngay tức khắc.
"Trả cháu trai cho tôi! Các người trả cháu trai cho tôi!"