“Cô Lưu, cô nghĩ thế nào về người anh em Hổ của tôi?” Tần An và Hắc hỏi.
So với Hổ, Lưu Ngọc Huyên là một người kỳ cựu về phương diện tình trường, mặt không nóng tại không đỏ mà nói: “Thiên Lam gả cho Tiêu Thanh trong hạnh phúc như vậy, tôi rất ngưỡng mộ Thiên Lam, cũng muốn được như Thiên Lam nữa, được một ông chồng yêu thương, có một gia đình hạnh phúc”
VIL
“Nếu anh ấy có thể như Tiêu Thanh, không đánh không mắng vợ, đối xử tốt với vợ, tôi đây
sẽ không cần quà cáp đính hôn gì mà trực tiếp gả cho anh ấy. Dù sao thì tôi cũng sắp ba mươi rồi, không muốn trì hoãn nữa, có người đàn ông tốt thì tôi sẽ cưới!”
Tần An và Hắc kéo Hy lập tức, nháy nháy mắt với anh.
Hổ lấy hết can đảm, trìu mến nói với Lưu Ngọc Huyên: “Tôi không dám hứa chắc tôi có thể làm tốt như đại ca, nhưng tôi sẽ cố gắng học theo cách mà đại ca yêu thương chị dâu để yêu thương em. Vả lại tôi cam đoan với em, tuyệt đối sẽ không đánh em mắng em, nếu tôi làm trái lời mình thì em cứ để đại ca xử trí tôi!”
“Được!”
Lưu Ngọc Huyền nói: "Vậy tôi trao cả phần đời còn lại của mình cho anh, anh lính!”
“ồ quao!”.
Tần An, Hắc và đám người Tiêu Thanh đồng loạt đùa bỡn.
Hai mắt Hổ đẫm lệ vui mừng: “Đại ca, anh đơn giản mà xúc tích tìm cho em một người vợ, cảm ơn anh rất nhiều. Anh không biết đâu, cả nhà em đều giục em muốn chết luôn rồi!”
"Ha ha!"
Mọi người đều cười thật to.
Ngay sau đó, những dĩa hải sản được bưng lên bàn.
Mọi người bắt đầu ngồi xuống ăn.
“Lạc à, Doanh à, ăn ngon không?” Tiêu Thanh cười hỏi.
“Ngon lắm bố ơi!” Bé Doanh ăn đến quanh miệng toàn là mỡ: “Từ trước tới giờ Doanh với anh trai chưa từng ăn một con tôm, con cua to như vậy luôn, phải không anh?”
“Đúng vậy, ăn ngon quá”
Quanh miệng bé Lạc cũng toàn là mỡ.
Trong phòng bao đầy ắp tiếng cười nói, hòa cùng hương vị của hạnh phúc.
Hai ngày sau.
Thời hạn ba ngày mà Tiêu Thanh cho Lâm Nghị Phi đã hết.
“Vợ ơi, đến nhà Lâm Nghị Phi, anh sẽ xả giận cho em” Tiêu Thanh nói.
Mục Thiên Lam yếu ớt nói: “Hay là thôi đi Tiêu Thanh, mặt của em cũng sắp khỏi rồi, đừng có đi so đo. Dù sao thì cô ta cũng là đứa con gái của người quyền lực nhất trong thế giới ngầm của Dương Thành. Một tên Mục Hải Long đã đủ dọa người rồi, đừng chuốc thêm thù nữa được không?”
Tiêu Thanh nhìn cô cười cười: “Mục Hải Long đã là châu chấu sau mùa thu, chẳng bay nhảy được mấy ngày nữa đâu, không bao lâu nữa anh sẽ đi xử lý nó. Còn về Lâm Nghị Phi tạt a-xít vào người em, anh cũng không thể bỏ qua, anh phải khiến cô ta nếm trải những gì mà em đã phải chịu đựng.”
“A-xít đã chuẩn bị đầy đủ rồi, vợ đi với anh một chuyến nha, nên bắt đầu truy cứu trách nhiệm rồi.”
“Được thôi.”
Mục Thiên Lam gật gật đầu.
Sau đó cả đoàn người Tiêu Thanh chia thành ba lần xe chạy về hướng nhà họ Lâm để tính sổ.