Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời vừa nói xong, mọi người quay ra nhìn, chỉ thấy một ông già mặc vest, nhìn chằm chằm vào Hoắc Tử Hoa hệt như một con rắn độc vậy. "Ông nội, sao ông lại ở đây?"

Thân thể Hoắc Tử Hoa khẽ chấn động, yếu ớt hỏi. Ông nội của cậu ấy là Hoắc Đức Tài chỉ hận không thể rèn sắt thành thép, nói: “Tiêu số tiền lớn để đưa cháu ra nước ngoài du học là mong cháu sau này có một tương lai tốt, có thể gánh vác được cái gánh nặng Dược phẩm Hoắc Thị này” "Cháu có thể nhận được sự đánh giá cao của Tiến sĩ Legge và Tổng giám đốc Tonys, được ông ta giữ lại bên cạnh làm người phiên dịch, thì có thể chắc chắn một điều rằng năng lực của cháu không hề khiến ông nội thất vọng. Thế nhưng mắt nhìn của cháu lại có vấn đề nghiêm trọng!”

Nói đến đây, ông ta chỉ về phía Tiêu Thanh rồi tiếp tục khiển trách Hoắc Tử Hoa: “Em gái của cái loại không biết trời cao đất dày như vậy mà cháu cũng dám theo đuổi? Nếu thật sự theo đuổi được rồi dính phải loại anh họ của vợ kiểu này thì chính là tại hoạ đấy, cháu có biết không há?"


Hoặc Tử Hoa cuống quýt nói: "Ông nội, sao ông có thể nói anh trai của Thu Mai như vậy được chứ? Ông thật là

Cậu ấy cũng không còn lời nào để nói nữa rồi, vội vàng xin lỗi: “Thực xin lỗi, ông nội tôi...

Còn chưa đợi cậu ấy nói xong, Hoắc Đức Tài đã kéo cậu ấy ra sau lưng mình, nói với Thẩm Thị Thu Mai: “Hi vọng cô biết tự ái, đừng quấn lấy Tử Hoa nhà tôi nữa. Cô không xứng với thằng bé, cửa lớn của nhà họ Hoắc chúng tôi sẽ không rộng mở chào đón cô.” "Ông nội, ông.…….. "Im miệng!"

Hoắc Đức Tài cắt ngang lời nói của Hoắc Tử Hoa. "Tôi nói này ông già, ông có ý gì đấy?” Thẩm Thị Đông bất mãn nói: “Thu Mai nhà chúng tôi làm sao hả? Dịu dàng lại lương thiện như vậy, gả cho Tử Hoa nhà các người, đó là phúc khí của cậu ta. Mà thế nào quay ra chỗ ông, Thu Mai nhà tôi lại chẳng đáng một xu thế hả?” "Tôi biết Dược phẩm Hoắc Thị, giá trị thị trường là hai nghìn bốn trăm tỷ, còn Tập đoàn Thiên Phương của chúng tôi có giá trị thị trường ba nghìn tỷ, không kém hơn Dược phẩm Hoắc Thị các người đúng chưa?” "Tập đoàn Thẩm thị của ông ngoại Thu Mai có giá thị trường hơn mười hai nghìn tỷ, có thể đè bẹp Dược phẩm Hoắc Thị các người rồi đúng chưa?” "Nhà ông nội của Thu Mai cũng có khối tài sản lên đến ba trăm tỷ". "Có thể nói, điều kiện của Thu Mai rất tốt. Đàn ông muốn kết hôn với con bé có thể xếp từ Bắc Thanh cho đến tận Hoa Sen của ông, chúng tôi cũng rất công nhận thắng bé Tử Hoa này, cảm thấy con người cậu ấy không tồi, sao cái ông già nhà ông lại không thức thời như vậy, ăn nói gì mà cay nghiệt thế nhỉ?"

Hoắc Đức Tài hừ một tiếng: “Tôi không thể không thừa nhận, gia cảnh cùng bối cảnh của cô ta đều rất ưu việt. Nhưng cô ta lại có một người anh trai cuồng vợ như vậy, còn đắc tội với giang nam vương” "Khu vực Hoa Sen chúng tôi nằm ngay dưới sự khống chế của Giang Nam Vương, vì vậy, tôi không thể để Tử Hoa cưới một cái tai hoạ về nhà được!”

Nói xong, ông ta lôi Hoắc Tử Hoa rời đi. "Thu Mai, anh Tiêu, mọi người đừng có giận nhé, anh về sẽ khai sáng cho ông nội anh!” *ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất

Hoắc Tử Hoa hét lên.

Tiêu Thanh cười cười, hỏi: "Thu Mai, có trách anh trai không?”

Thẩm Thu Mai lắc lắc đầu: "Không trách anh trai, cũng không trách Tử Hoa. Nếu không gả đi được, thì em sẽ ở nhà với ba mẹ, anh và chị dâu, cả đời đều không lấy chồng”

Cô ấy nhoẻn miệng cười.

Tiêu Thanh sờ sờ đầu của cô ấy: "Anh có thể nhìn ra em thích Hoắc Tử Hoa, cũng có thể nhìn ra, Hoắc Tử Hoa thích em, anh sẽ để những người có tình được về cùng một nhà”

Không lâu sau, Tiến sĩ Legge và Tổng giám đốc Tonys uống đến mức mặt đỏ bừng bừng, quay trở lại lễ đài. Tổng giám đốc Tonys phát biểu một bài luận dài, còn Hoắc Tử Hoa chịu trách nhiệm phiên dịch. "Buổi tiệc rượu của ngày hôm nay, cả tôi và tiến sĩ Legge đều rất vui, bởi vì chúng tôi đã được gặp gỡ rất nhiều các đại ca có địa vị ở Long Quốc, ví dụ như: Tổng giám đốc Mã của tập đoàn Ba Tư, ông Đỗ Bắc Thanh

Vương, ông Hàn Giang Nam Vương, ông Thẩm của Sơn Nam, " "Tuy nhiên, chỉ có hai lọ thuốc đặc hiệu, cũng tức là nói, chỉ có hai người có thể lấy được thuốc đặc hiệu, vì để cho công bằng, thì hai vị nào có địa vị cao nhất lấy được nó." "Bây giờ tôi tuyên bố, hai vị giành được thuốc đặc hiệu lần lượt là...


Trái tim của tất cả mọi người đều theo đó mà căng thắng hẳn lên.


Giây tiếp theo!


Tonys đưa ra tuyên bố: "Tổng giám đốc Mã của tập đoàn Ba Tư! Giang Nam Vương Hàn Chấn Thiên! Chúng ta hãy dùng một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất để chúc mừng hai vị, hai vị mà tôi cho rằng có địa vị nhất hiện tại!”


Lời nói vừa dứt. Bộp bộp bộp...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK