Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong một căn phòng của ngôi nhà 

Bé Lạc đang cầm sách, ngồi giữa ông bà, hai ông bà dạy bé đọc sách. 

"Bé Lạc thông minh thật đấy, còn nhỏ mà đã biết rất nhiều chữ." Thẩm Thị Thu khen ngợi. 

Bé Lạc nói: "Dì hàng xóm nói rằng, sau này bé Lạc và bé Doanh lớn lên, nếu muốn đi học thì phải tốn rất nhiều tiền, sẽ khiến mẹ vô cùng mệt mỏi, bé Lạc không đi học, không muốn mẹ mệt mỏi nên ông bà dạy bé Lạc là được rồi, đợi bé Lạc lớn hơn chút nữa sẽ giúp mẹ kiếm tiền, rồi mua thuốc cho ông bà uống" 

Thẩm Thị Thu và Tiêu Vĩnh Nhã, cũng không biết phải nói gì, vành mắt đỏ lên, nén nước mắt chảy ngược vào tim. 

Lạch cạch! 

Cửa bên ngoài mở ra. 

"Mẹ và bé Doanh đi bán hoa về rồi!" 

Bé Lạc vui vẻ nhảy xuống giường, chạy tới nhà vệ sinh lấy nửa chậu nước ấm, sau đó bưng nước ấm ra ngoài, vừa đi vừa hô: "Mẹ, mẹ mệt lắm rồi đúng không, để bé Lạc rửa chân cho mẹ." 

Tiêu Thanh ôm Bé Doanh vào lòng, sau đó cùng Mục Thiên Lam đi vào phòng khách thì thấy một cậu bé mặc bộ đồ ba lỗ bưng chậu nước nóng đi ra, có lẽ do cậu bé không đủ sức, hoặc là do cậu bé đang chạy vội, cho nên nước trong chậu đã bắn tung tóe ra khiến toàn thân cậu bé ướt như chuột lụt. 

Rất nhanh sau đấy. 

Bé Lạc đang vui vẻ bưng nước ra ngoài để rửa chân cho mẹ, nhưng sau khi nhìn thấy Tiêu Thanh, bước chân của cậu bé bỗng dừng lại, bày ra bộ dạng vô cùng tức giận nhìn chằm chằm Tiêu Thanh. 

“Vợ, đây có phải là bé Lạc không?” Tiêu Thanh hỏi. 

Mục Thiên Lam mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, đây là bé Lạc ngoan của chúng ta." 

Sau đó cô nói với bé Lạc: "Bé Lạc, bổ đến rồi, mau bỏ nước xuống đi con” 

Bé Lạc vẫn không đặt chậu nước xuống, vẫn tức giận nhìn chằm chằm 

Tiêu Thanh, thấy vậy Tiêu Thanh đang ôm Bé Doanh sải bước tới phía cậu bé, cười nói: "Bé Lạc, bố đã trở về rồi đây, bố mua rất nhiều đồ cho.” 

Chưa kịp nói xong, bé Lạc đã dội một chậu nước vào ống quần của Tiêu Thanh, tức giận nói: "Bỏ em gái tôi xuống và rời khỏi nhà tôi!" 

Tiêu Thanh choáng váng! 

Mục Thiên Lam cũng choáng váng luôn! 

Ngay sau đó, bé Doanh yêu cầu Tiêu Thanh để cô bé xuống và đưa một cây kem cho bé Lạc, giọng nói non nớt: "Anh ơi, bố rất tốt, bố đã mua rất nhiều đồ ngon cho bé Doanh và anh đấy, kem đây này anh, anh cũng chưa 

từng ăn mà, rất ngon nha, anh mau nếm thử xem có ngon hay không?” 

Bé Lạc chộp lấy cây kem, trực tiếp ném xuống đất, dùng chân giẫm lên, vừa giẫm lên vừa nói: "Còn lâu anh mới thèm ăn đồ mà người xấu cho!” 

Sau đó, cậu bé cũng chộp lấy cây kem trên tay bé Doanh và ném xuống đất. 

“Anh ơi, tại sao anh lại tức giận?” Bé Doanh hỏi. 

Bé Lạc kéo bé Doanh ở phía sau mình, tức giận nói với Tiêu Thanh: "Người xấu, chú ra ngoài ngay cho tôi, nhà tôi không chào đón chú!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK