Nghe đến tin này cả gia đình nhà họ Mục từ già đến trẻ đều không vui nổi. “Tài phiệt Thiên Lạc đúng là có khối tài sản khổng lồ lên đến hàng trăm tỷ đô la mà. Tiêu Thanh đã chà đạp người cầm đầu tài phiệt Thiên Lạc, vậy chẳng phải đã đắc tội tài phiệt Thiên Lạc, phải chịu sự báo thù điên cuồng?
Mục Hải Long kích động đáp.
Hàn Thanh Văn gật đầu:“ Bọn họ điều tra nơi ở của Mục Thiên Lam, mục đích là để báo thù Tiêu Thanh. Còn về phần báo thù như nào, chúng ta cũng không biết được, nhưng chỉ cần đưa địa chỉ cho bọn họ thì chắc chắn họ sẽ trả thù được. “Mấy người biết rõ địa chỉ của Mục Thiên Lam nhất, mau nói địa chỉ của cô ấy cho tôi, tôi sẽ bảo bố tôi chuyển lời cho trợ lý của hội trưởng thương hội Hạ Quốc, mượn tay anh ta tiêu diệt tên tai hại Tiêu Thanh này!” “Được được được!”
Mục Hải Long gật đầu như gà mổ thóc, đem địa chỉ của Mục Thiên Lam soạn lại thành tin nhắn gửi cho Hàn Thanh Văn.
Sau một loạt thao tác, Hàn Thanh Văn nói: “Đi, đến khu vực lân cận của tiểu khu mà Mục Thiên Lam sống, đợi xem màn trả thù của thương hội Hạ Quốc với nhà bọn họ?” Khoảng chín giờ tối, trong một nhà máy lớn do thương hội Hạ Quốc khống chế cổ phần.
Trợ lý hội trưởng thương hội đang trao đổi với một nhóm người đàn ông mặc đồ đen trong một văn phòng sang trọng. "Kể từ khi Kim Chí Nam, Hoắc Thiệu Đông, Khổng Hướng Hoa và những người khác bị đệ đơn điều tra về thế giới ngầm đầy hỗn loạn của Cổ Cảnh, Danh Châu, Hải Châu, Đông Châu. “Hắc Thủ Môn của chúng ta đã lợi dụng sự hỗn loạn của mấy thành phố này mà tiến vào dưới quyết định sáng suốt của hội trưởng Lý Mẫn Hạo. Hắc Thủ Môn dần dần đã bắt đầu xâm chiếm thế giới ngầm của những thành phố này. "Không mất nhiều thời gian Hắc Thủ Môn đã kiểm soát hoàn toàn thế giới ngầm của những thành phố này, sau đó mở rộng hoạt động kinh doanh của chúng tôi, mở rộng các kênh bán hàng của chúng ta, kiếm lợi nhuận khổng lồ từ nó và bù đắp thiệt hại cho tài phiệt Thiên Lạc theo lệnh trừng phạt của Long Quốc. “Vốn dĩ mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ, tài phiệt Thiên Lạc cũng cử cậu Tống Tuấn Cơ đến Cổ Cảnh để phụ trách quyền lực của Hắc Thủ Môn ở Lỗ Đông. “Nhưng ngay tối nay thôi, cậu Tổng Tuấn Cơ tại khách sạn Sheraton đã bị ai đó giẫm đạp, tới giờ vẫn còn đang ở viện cấp cứu, vẫn chưa qua khỏi cơn nguy kịch" "Điều này là không thể chấp nhận được đối với Hắc Thủ Môn của chúng ta và cả tài phiệt Thiên Lạc nữa "Vì vậy hội trưởng quyết định phải trả đũa kẻ đã gây ra thương tích cho cậu Tống, yêu cầu phải phá nhà của tên hung thủ ấy. Để tất cả gia đình của anh ta phải chết, đồng thời cũng khiến cậu Tổng bớt đi phần khó chịu, cũng như là một lời khai báo cho tài phiệt Thiên Lạc “Nhất định phải báo thù!” “Nhất định phải báo thù!” “Nhất định phải báo thù!”
Đám người đàn ông mặc đồ đen trong văn phòng, từng người từng người giơ tay và hét lên với sự phẫn nộ đến tột cùng.
Đứng đầu là một người đàn ông trong hung ác, bước tới nói: "Trợ lý Phác, cho tôi biết địa chỉ của tên hung thủ đi, tôi sẽ lập tức sắp xếp kế hoạch trả thù, nhất định phải tiền hung thủ và gia đình của anh ta xuống địa ngục để cho anh ta biết người của tài phiệt Thiên Lạc không phải là người mà anh ta có thể động vào!" “Rất tốt!”
Trợ lý Phác lập tức đưa địa chỉ cho người đàn ông hung ton kia.
Hai mươi phút sau.
Một xe bánh mì rời khỏi hành rời khỏi nhà máy. Tâm mười một giờ đêm.
Mục Thiên Lam trằn trọc khó ngủ bật đèn lên. “Tiêu Thanh, anh ngủ chưa?”
Cô nhẹ nhàng gọi một tiếng. “Chưa ngủ này, bà xã
Tiêu Thanh ở trên giường gấp mở mắt ra, hướng về phía cô cười.
Mục Thiên Lam cần răng. "Anh qua đây chút đi.”
Tiêu Thanh lập tức rời giường, định mặc quần áo. "Không cần mặc, anh qua đây.”
Tiêu Thanh ngày người.
Bà xã như vậy là muốn làm gì?
Thế là anh chỉ mặc một chiếc quần đùi, bước đến cạnh giường Mục Thiên Lam. “Bà xã, em."
Mục Thiên Lam ngồi dậy, vỗ vào mép giường. "Ngồi xuống.
Tiêu Thanh ngồi xuống, hiện rõ vẻ hơi căng thẳng. Đây là lần đầu tiên anh chỉ mặc một chiếc quần đùi ngồi trên mép giường của bà xã mình.