Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người nhìn đến ngây ngốc. 

Không lâu sau khi niệm chú ngữ xong, Tiêu Thanh hô to một tiếng: “Thu!” 

Tà Thần lập tức hóa thành một bóng đen, phóng vào trong viên đá kia. 

Tiêu Thanh lại nhanh chóng niệm một chú ngữ, phong ấn Tà Thần vào trong 

viên đá. 

“Đây, đây, đây là..” 

Mao Lập Phương kinh ngạc đến ngây người! 

Kinh ngạc đến tột cùng! 

Tên này có phải là người nữa không vậy! 

Sao hắn ta có thể kinh khủng như vậy chứ? 

"Yeh yeh yeh!" 

Vào lúc này, hai đại mỹ nữ là Hoắc Cẩn Đình và Cố An Kỳ, kích động nhảy lên, lòng run rẩy, hô lên: “Anh Tiêu lợi hại quá, thu phục được Tà Thần, loại bỏ hoàn. toàn nguy hiểm rồi!” 

Nghe thấy những lời này, các đại ca cũng đều vỗ tay khen ngợi. 

“Tiêu đại sư như một vị thần vậy!” 

“Lợi hại quá! Thật là lợi hại quá! Tiêu đại sư chính là người lợi hại nhất trong số những người trẻ tuổi tôi từng gặp!” 

Vô vàn những lời khen ngợi ùn ùn kéo đến 

“Đại trượng phu nên là người đứng ra ngăn cản cơn sóng dữ, dù làm được 

hay không, trong lòng vẫn hướng đến điều đó!” 

Hoắc Vạn Niên biểu lộ cảm xúc. 

“Thế nào?” Tiêu Thanh nhìn về phía Mao Lập Phương: “Còn dám ngông nghênh với tôi nữa không?” 

Bich! 

Mao Lập Phương quỳ rạp trên mặt đất, dập đầu kêu khóc. 

“Tiên sư, tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi, tôi không ngờ rằng ngài lại lợi hại như vậy, nếu như có thể nghĩ đến, tôi cũng không dám lấy Tà Thần để đối phó với ngài, xin tiên sư đừng giết tôi, tha cho cái mạng chó này của tôi, tiên sự muốn tôi làm trâu làm ngựa gì cũng được” 

Chiêu cuối của ông ta đã dùng hết, có thể nói là chẳng còn chiêu gì để đánh nữa, chỉ có thể cầu xin tha mạng. 

Nếu không phải vì viên đá kia, Tiêu Thanh đã bẻ gãy đầu chó của ông ta rồi. 

Chẳng qua vì để khai quật bí mật của viên đá này, Tiêu Thanh mới không giết ông ta, bèn nói: “Đứng lên đi, từ hôm nay trở đi, ông làm phải theo những việc tôi nói” 

Mao Lập Phương như được đại xá, vội vàng nói: “Vâng, vâng, vâng, tôi nguyện làm con chó trung thành của tiên sư!” 

Lúc này, các đại ca nhao nhao vây lại phía Tiêu Thanh. 

“Tiêu đại sư, ngài quả là không tầm thường mà!” 

“Tiêu đại sư, đây là danh thiếp của tôi, sau này có chuyện gì, mời tới tìm tôi lúc nào cũng được, chỉ cần cậu phân phó, tôi chắc chắn không từ chối!” 

Các đại ca lần lượt tâng bốc, nhao nhao đưa danh thiếp lên cho Tiêu Thanh. 

Hoắc Vạn Niên vừa cười vừa hỏi: “Tiêu đại sự, có bạn gái hay chưa?” 

Tiêu Thanh cười đáp: “Con đã có thể đi mẫu giáo được luôn rồi!” 

“Vậy thì tiếc quá” Hoắc Vạn Niên cười khổ nói: “Vốn còn tưởng rằng Tiêu đại sự chưa lập gia đình, nếu như ưng ý cháu gái Cẩn Đình của tôi, tôi lập tức gả nó cho cậu, không ngờ rằng Tiêu đại sự kết hôn sớm như vậy, con đi mẫu giáo được luôn rồi, xem ra là do tôi đã bỏ lỡ một chân long như Tiêu đại sư rồi!” 

Hoắc Cẩn Đình nghe xong, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, thì thầm nói: “Thời buổi này, làm gì có chuyện đằng sau một người đàn ông thành công chỉ có một người phụ nữ chứ?” 

Cố An Kỳ buột miệng cười: “Cẩn Đình như này chẳng phải là muốn làm người thứ ba của Tiêu đại sự sao?” 

Hoắc Cẩn Đình lườm nguýt: “Cậu mới làm người thứ ba ấy!” 

"Ha ha!" 

Các đại ca cười ha ha. 

Tiêu Thanh chỉ cảm thấy, con gái Cẩm Châu quá phóng khoáng, không e dè 

chút nào. 

“Đúng rồi” 

Anh nghĩ ra gì đó, móc từ trong túi ra một bình đan dược, đưa cho Cố Trường Đình: “Cái này cho ông để luyện thuốc trường thọ, năm mươi viên, mỗi ngày một viên, uống trong vòng ba mươi ngày, chỉ cần ông không tử vong ngoài ý muốn, có thể sống tới hơn chín mươi đến một trăm tuổi cũng không thành vấn đề” 

Cố Trường Đình kích động nhận lấy đan dược, ném một viên vào trong miệng, đan dược vào miệng liền tan chảy thành dung dịch ấm nóng, theo đường thực quản mà ngấm vào trong cơ thể. 

“Thần kỳ! Đan dược này quả là thần kỳ! Một viên vào bụng, cả người tôi đều có tinh thần trở lại!” Cố Trường Đình kích động kêu lên. 

Các đại ca nghe xong, tất cả đều như điên lên, bắt đầu nhao nhao ầm ĩ. 

“Tiêu đại sự, có còn không, bán cho tôi ba mươi viên đi!” 

“Tôi chấp nhận mua với giá một tỷ một viên, mua ba mươi viên!” 

“Tôi cũng muốn!” “Tôi cũng muốn!” “ Tôi cũng muốn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK