Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mục Thiên Lam cũng cười xấu hổ. 

Sau đó, Lưu Ngọc Huyền chỉ vào một thanh niên nho nhà đẹp trai nói: “Đây là chồng tớ, tên anh ấy là Diệp Hoan” 

“Chào anh Diệp, tôi thường xuyên nghe Ngọc Huyên nhắc tới anh, hôm nay cuối cùng cũng được gặp mặt rồi” Mục Thiên Lam cười nói. 

Diệp Hoan mỉm cười: “Tôi cũng thường nghe Ngọc Huyên nhắc tới cô, biết chuyện cô gặp phải. Một người phụ nữ như cô mà phải gánh không biết bao nhiêu chuyện trên vai, cực khổ cho cô rồi” 

“Nếu như có gì cần giúp đỡ, cô chỉ cần nói một tiếng. Tôi và Ngọc Huyên nhất định sẽ giúp hết lòng” 

“Cám ơn anh Diệp” 

Mục Thiên Lam thực sự cảm động. 

Sau đó Lưu Ngọc Huyên tiếp tục giới thiệu với cô: “Xếp thứ tư trong mười đại gia ở Dương Thành là cậu chủ nhà họ Triệu, Triệu Tử Vinh, xếp thứ sáu là cậu chủ nhà họ Hồ, Hồ Hiểu Phi cùng bạn gái Trương Hương Lan, xếp thứ chín trong mười đại gia ở Dương Thành là cậu chủ nhà họ Quách, Quách Thịnh cùng bạn gái Trương Tuệ, trước đây tớ ở Mễ Quốc chuyển cho cậu chín tỷ chính là mượn từ Trương Tuệ” 

Mục Thiên Lam lập tức bắt tay Trương Tuệ, vô cùng cảm kích cô ấy. 

“Không có gì đâu, ai bảo chị và Ngọc Huyên rất thân nhau cơ chứ? Trương Tuệ cười nói: “Em và Ngọc Huyên là bạn thân, vậy cũng coi như là bạn của chị, chị rất 

kiên cường lại mạnh mẽ. Bạn chị nói em làm việc trong công ty của cô ấy biểu hiện rất xuất sắc, chị cũng có chút mặt mũi, em cứ làm cho tốt, sau này chị bảo cô ấy tăng lương cho em” 

“Cám ơn chị Tuệ” Mục Thiên Lam cảm động đến mức hốc mắt đỏ bừng. 

Lúc này, cậu chủ nhà họ Triệu Triệu Tử Vinh nói với Mục Thiên Lam: “Cô Mục, nghe nói chồng cô là một đại anh hùng hy sinh trên chiến trường, một mình cô vừa làm bố vừa làm mẹ, cuộc sống ắt hẳn không dễ dàng” 

“Bằng không thì cô gả cho tôi đi, con của cô tôi giúp cô nuôi, người nhà cô tôi giúp cô chăm sóc, cô cũng không phải chịu cực khổ nữa, cô cảm thấy thế nào?” 

Mục Thiên Lam ngẩn người. 

Trên thực tế, trong ba năm qua, bố mẹ chồng cô thấy cuộc sống của cô không dễ dàng, lại không thể giúp cô kiếm tiền nuôi gia đình lại còn liên lụy đến cô, vì thế thật sự cảm thấy có lỗi với cô, đều khóc khuyên cô tái giá, tìm một người thật lòng đối tốt với cô, lại không ngại giúp cô nuôi con, như vậy thì cô không cần mệt mỏi như vậy. 

Cô cũng đã suy nghĩ về điều đó. 

Bởi vì cô thực sự quá mệt mỏi rồi. 

Bố mẹ chồng tàn tật trên giường cần cô chăm sóc, hai em bé lại nhỏ như vậy, cũng cần cô chăm sóc, mỗi ngày thức dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, người cũng ngày càng gầy đi. 

Trong ba năm qua, không biết đã có bao nhiêu lần cô chóng mặt vì bị hạ đường huyết. 

Nhiều lần cô muốn buông tay, muốn tự tử để đi tìm Tiêu Thanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK