Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

**********

“Đúng vậy” Đỗ Văn Bách gật đầu: “Thu Mai xinh đẹp như vậy, đương nhiên là tôi rất thích cô ấy, thật ra hai ba năm trước tôi đã theo đuổi cô ấy, nhưng cô ấy không đồng ý, tôi cũng là người có cái tôi và muốn giữ thể diện, cô ấy không đồng ý, tôi cũng không thể mặt dày mà đi theo đuổi nữa, đúng không?” "Chỉ là lần này vừa may là nhà họ Đỗ của tôi muốn liên hôn với nhà họ Thẩm, cũng vừa vặn để tôi kết hôn với Thu Mai yêu quý của tôi, chuyện này có gì không thể vậy ông bác?" “Nhưng cậu đánh em ấy, tôi không yên tâm gả em gái tôi cho cậu.” Tiêu Thanh nói.


Đỗ Văn Bách cười nói: "Anh à, có một câu cổ ngữ rất hay. Đánh cô ấy là yêu, mắng cô ấy là thương. Tôi đánh cô ấy là vì tôi có tình cảm với cô ấy, nếu không, tại sao phải đánh cô ấy chứ?" "Cút đi."

Sắc mặt Tiêu Thanh không tốt: "Cái đồ chết cũng không biết xấu hổ, cậu đánh em gái tôi còn nói rằng đó là tình cảm, tình cảm của đàn ông với phụ nữ là đánh sẽ có sao? Là chiều chuộng yêu thương mới hình thành, cậu coi hành hung là tình cảm, vậy thì cậu không xứng đáng để kết hôn với em gái tôi"

Đỗ Văn Bách cười và giải thích: "Anh đã hiểu lầm rồi anh vợ của tôi. Tôi với cô ấy là có tình có nghĩa, tôi theo đuổi cô ấy, nhưng cô ấy không đồng ý với sự theo đuổi của tôi, lại còn ngăn cản tôi theo đuổi vợ của anh." "Tất nhiên rồi, lúc đó, tôi không biết rằng Mục Thiên Lam là vợ của anh. Nếu tôi biết, tôi sẽ không theo đuổi vợ của anh" "Mà cũng bởi vì sự ngăn cản của cô ấy, nên rõ ràng là cô ấy cũng yêu tôi. Cô ấy không muốn tôi theo đuổi những người phụ nữ khác, nhưng cô ấy không dám nhận tình yêu của tôi. Vậy thì tôi đánh cô ấy, đánh cho cô ấy tỉnh ra, sau đó không phải cô ấy đã chấp nhận rồi sao?" "Đương nhiên, tôi cam đoan từ hôm nay trở đi, tôi sẽ hết sức chiều chuộng cô ấy, không động vào cô ấy nữa sao? Nếu một ngày nào đó, cô ấy nói với anh rằng tôi đánh cô ấy, hoặc là anh nhìn thấy tôi đánh cô ấy, anh có thể chặt tay tôi. Như thế là ổn rồi chứ? "

Tiêu Thanh đặt tay xuống và nói: "Tôi hy vọng cậu có thể nói được làm được, và cũng đảm bảo lời hứa với bố tôi nữa." "Được được được."

Đỗ Văn Bách đối mặt với Tiêu Vĩnh Nhã, cười ha ha nói: "Thưa bố vợ, con rể Đỗ Văn Bách cam đoan sau này sẽ đối xử tốt với Thu Mai. Mong bố yên tâm." "Về già, con trai bố không chăm sóc bố, thì con rể con, sẽ mời một ít vú nuôi đến chăm sóc, con sẽ không bao giờ đưa bố vào viện dưỡng lão. Nếu con nói dối bố, thì con không được chết tử tế"

Tiêu Vĩnh Nhã nói: "Con gái tôi có một cuộc sống khó khăn, từ khi còn nhỏ đã không nhận được tình yêu thương của bố mẹ. Chỉ cần anh có thể yêu thương con bé, chăm sóc con bé và không bắt nạt con bé là được, anh cũng không cần phải lo lắng cho tôi, chỉ cần đặt trái tim của anh vào Thu Mai là được. "Không vấn đề gì thưa bố vợ!" "Đi đi." "Cảm ơn bố vợ!"

Đỗ Văn Bách cười toe toét và cùng với một nhóm người leo lên cầu thang.

Không lâu sau. "Ôi chao ôi chao

Trên đó tràn ngập tiếng hoan hô và vui sướng. Họ nhìn thấy chú rể Đỗ Văn Bách cõng cô dâu Thẩm Thị Thu Mai bước xuống từ cầu thang.

Dưới tiếng pháo và tiếng reo hò, Thẩm Thị Thu Mai được khiêng lên xe cưới.

Sau đó, đoàn xe cưới hùng hậu chậm rãi phóng xe đến nơi tổ chức đám cưới. Nơi tổ chức đám cưới được đặt trong một nhà thờ sang trọng. Vào thời điểm này, nhà thờ đã vô cùng đông đúc.

Họ hàng và bạn bè của chú rể, người thân và bạn bè của cô dâu, họ tụ họp lại với nhau, hầu hết họ đều là những người nổi tiếng, bao gồm những người nổi tiếng trong lĩnh vực kinh doanh, chính trị gia và quan chức và cả những người nổi tiếng trên Internet nữa. "Ông Đỗ, nhà họ Thẩm của chúng tôi rất vinh dự được liên hôn cùng nhà họ Đỗ, tương lai gặp vận rủi, tai họa sẽ tiến lùi cùng nhau, chúng ta sẽ cùng nhau vươn tới đỉnh cao" Thẩm Văn Đại nói rồi năm lấy tay Đỗ Thiên Sinh.


Đỗ Thiên Sinh cười ha ha nói: "Ông Thẩm à, cũng thật vinh dự cho nhà họ Đỗ khi chúng tôi có thể liên hôn với nhà họ Thẩm của ông. Chúng ta chắc chắn hoạn nạn, thành công cùng tiến cùng lùi và cùng nhau vươn tới đỉnh cao!" "Vậy thì tốt quá, vậy thì tốt quá."


Thẩm Văn Đại vui vẻ cười nói.


Sau đó, thay mặt gia đình cô dâu, ông ta đến bắt tay người thân và bạn bè của chú rể, mà Đỗ Thiên Sinh đại diện cho gia đình nhà trai đi bắt tay người thân và bạn bè của cô dâu.


Khi bắt tay đến chỗ Tiêu Thanh, Đỗ Thiên Sinh không bắt tay Tiêu Thanh mà vỗ nhẹ vào vai Tiêu Thanh và nói "Người cũng khá được, nhưng tính tình xấu quá, nếu mà có thể biết đối nhân xử thế hơn một chút thì tốt rồi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK