Lý Nam Hương đang định nói gì đó.
Đột nhiên phát hiện có gì đó chảy ra từ trong mũi.
Bà ta giơ tay lau một cái thì phát hiện đó là máu.
"A!"
Dọa bà ta hét toáng lên.
"Trúng độc! Tôi cũng trúng độc! Hu hu... làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ!"
Bà ta rất bối rối, lấy điện thoại di động ra muốn báo cảnh sát, Mục An Quốc tiến lên chém một nhát vào mặt bà ta, cướp điện thoại di động, sau đó giật lấy điện thoại của bà ta rồi đập mạnh xuống đất.
"Muốn gọi điện thoại cầu cứu sao? Không có cửa đâu!"
Mục An Quốc quát: "Không phải bà rất muốn phục vụ cho ông già sắp chết này sao? Vậy cùng nhau xuống địa ngục đi rồi tha hồ mà phục vụ ông ta, làm một đôi vợ chồng ma, tôi không có loại một người vợ để tiện giống như bà!"
Ngay khi ông ta vừa nói xong.
Mục Hải Long ôm bụng, đau khổ cầu xin: "Bố, con biết bố tức giận muốn độc chết mẹ và Kato Taikun, nhưng con là người vô tội, bố phải cứu con!"
"Con đau bụng quả, đã bắt đầu chảy máu mũi rồi, bố nhanh đưa con đi bệnh viện rửa ruột đi, mau đi bố!"
"Cút!" Mục An Quốc quát: "Chỉ là một tên súc sinh, chết thì càng tốt để đỡ đi hại người khác nữa!"
Thái độ của ông ta rất kiên quyết, không hề mềm lòng.
Bởi vì trái tim ông ta đã tan nát rồi.
Từ lúc Mục Hải Long để Lý Nam Hướng đi phục vụ Kato Taikun, trái tim ông ta đã hoàn toàn tan nát, cũng cảm thấy vô cùng thất vọng và mất hết hy vọng với Mục Hải Long.
Mục Hải Long làm như vậy còn làm ông ta đau lòng hơn cả khi anh ta tát ông ta một cái!
Hơn nữa Mục Hải Long đã làm nhiều chuyện không có tính người như vậy, ông ta càng muốn đưa Mục Hải Long xuống địa ngục!
"Con là con của bố! Là con trai duy nhất của bố! Bố nhẫn tâm độc chết con sao?" Mục Hải Long gầm lên giận dữ, vẻ mặt anh ta lúc này vô cùng hung tợn, miệng chảy máu nói: "Bố hận mẹ cắm sừng bố nên muốn mẹ chết, con có thể hiểu được, nhưng con vô tội, bố không thể nhẫn tâm trơ mắt nhìn con chết đi như vậy được!"
Nói xong, anh ta quỳ xuống đất đau khổ cầu xin.
"Mày sai rồi!" Mục An Quốc lạnh lùng nói: "Mục đích chủ yếu lần này tao đến Nhật Bản là là giúp Tiêu Thanh và Thiên Lam, còn có bà nội của mày là diệt trừ thằng tại họa như mày để tránh mày tiếp tục đi hại bọn họ".
"Không ngờ tạo lại nhìn thấy mẹ mày đang tình tứ bên lão già sắp chết này, nhân lúc hai người đó có ở đây thì tao sẽ cho lên đường cả đội luôn!".
"Cả đời bố của mày đây, chưa trải qua chuyện oanh liệt gì, sau khi kết hôn với mẹ mày thì bị bà ta đè đầu, cái gì cũng nghe rồi nuông chiều bà ta. Quan hệ của tao và chú hai mày vốn rất tốt, nhưng bởi vì bà ta và mày khiến cho quan hệ bọn tao chuyển xấu, cuối cùng lại lệch sang một hướng khác."
"Hiện tại, bố của mày lạc đường biết quay lại, vốn tạo muốn khuyên mày quay đầu lại, kết quả mày càng lúc càng xấu xa độc ác, hại chết cháu trai cả của tao, làm tao hận mày thấu xương!"
"Cho nên, tao liền mua thuốc diệt chuột đến Nhật Bản đưa mày xuống địa ngục. Nếu không diệt trừ một mối họa như mày thì một ngày nào đó tạo chết đi, xuống thấy ông nội mày và tổ tiên nhà họ Mục sẽ không biết phải ăn nói làm sao, chỉ có diệt trừ mày tao mới có thể có mặt mũi đi xuống thấy bọn họ!"
Ông ta bắt đầu nói những lời nói như thể mình vô cùng tốt đẹp.
Mà Mục Hải Long nghe thấy vậy thì cảm thấy vô cùng tức giận.
"Mẹ nó chứ, tôi sẽ kéo ông cùng xuống địa ngục!"
Mục Hải Long cắn răng, nhấc ghế muốn đập Mục An Quốc.
Nhưng bởi vì anh ta bị trúng độc, sức lực yếu ớt nên bị Mục An Quốc dễ dàng cướp chiếc ghế, sau đó còn chém một dao vào vai anh ta.
"A!"
Mục Hải Long kêu thảm thiết lùi về phía sau, sau đó tê liệt quỳ xuống trên đất.
"Bố, con sai rồi, tha cho con, cầu xin bố tha cho con, đưa con đi bệnh viện đi, con
không muốn chết, con còn có mấy nghìn tỷ chưa tiêu hết, bố ơi con không muốn chết!"
"Cầu xin bố đừng đưa con xuống địa ngục, bố nhanh đưa con đi bệnh viện..."
Anh ta than thở khóc lóc, dập đầu liên tục, nghĩ rằng: nếu có thể còn sống vượt qua lúc này, anh ta nhất định phải làm thịt ông già chết tiệt này!
"Mày đừng gọi tao là bố, tao không có thằng con mất dạy như mày!"
Mục An Quốc quát.
Sau đó, ông ta lấy điện thoại di động đang tắt máy của mình sau đó mở lên, gọi video cho Mục An Minh.