Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta lập tức quay phắt người lại nhìn. 

Quả nhiên nhìn thấy Tiêu Thanh, tay anh đang cầm một thanh quang đao, xông vào bên trong đám người Ninja kia. 

Ầm ầm ầm! 

Trong nháy mắt, đã có ít nhất hai mươi Ninja bị giết chết, Tiêu Thanh giết ra một đường máu, dần dần tiến tới gần Mục Hải Long. 

“Ôi mẹ ơi!” 

Con mắt của Mục Hải Long trừng lớn, nhịp tim đập loạn xạ, cả người không ngừng run lên. Anh ta vô thức trốn ra phía sau của Kotaro Miki, vô cùng khiếp sợ nói: “Thái quân Miki, rút lui! Mau rút lui thôi! Nếu không cái thằng chó Tiểu Thanh này sẽ giết chết chúng ta đấy!” 

Khi anh ta đang nói thì có một dòng nước màu vàng từ ống quần anh ta chảy ra. 

Đúng thế đấy, anh ta đã bị dọa sợ đến mức tè ra quần rồi. 

Đối với việc Tiêu Thanh sẽ đến đây, anh ta còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý của mình. Vốn dĩ Mục Hải Long muốn bắt bố mình trước, sau đó sẽ liên lạc với Mục An Minh. Bởi vì anh ta chắc chắn Mục An Minh không muốn Mục An Quốc chết, vì thế ông ta sẽ để cho Tiêu Thanh đến cứu người. Đợi đến khi Tiêu Thanh đến đây thì Seijin cũng đã trở về Nhật Bản rồi, khi đó anh ta sẽ mượn tay Seijin giết chết Tiêu Thanh. 

Nhưng dù thế nào thì anh ta cũng không nghĩ tới chuyện Tiêu Thanh sẽ lặng yên không một tiếng động mà đi đến nơi này. 

"Ha ha!" 

Shinichi Shimizu vừa thấy Tiêu Thanh gia nhập vào cuộc chiến, lập tức cười vô cùng vui vẻ, anh ta hét lên: “Các anh em, anh Tiêu đến đây rồi, phái Cừu Long không phải là đối thủ của phái Thân Long chúng ta nữa. Có sự gia nhập của anh Tiêu, chúng ta nhất định sẽ đánh bại phái Cừu Long!” 

“Đánh! Đánh! Đánh!” 

Nghe vậy, các võ sư của phái Thân Long vô cùng vui mừng, ai nấy đều hô hào, trực tiếp ra tay, hơn nữa càng lúc càng mãnh liệt. 

“Ha ha ha!” Lúc này, Mục An Quốc cũng vô cùng kích động: “Hải Long, cái thằng súc sinh này, mày vui mừng quá sớm rồi. Bây giờ Tiêu Thanh đến rồi, mày cứ chờ Tiêu Thanh đến chém mày thành trăm mảnh đi!” 

Nói đến đây ông ta lớn tiếng hét lên: “Tiểu Thanh, mau giết chết thằng súc sinh Mục Hải Long, mau giết chết tên súc sinh kia đi!” 

“Được!” 

Tiêu Thanh lên tiếng đáp lại, anh mở ra một con đường máu, khoảng cách tới chỗ Mục Hải Long cũng chưa đến mười mét. 

Thấy thế, Mục Hải Long vô cùng sợ hãi thúc giục: “Thái quân Miki, rút lui! Mau cho người rút lui đi!” 

“Đừng sợ!” Kotaro Miki nói: “Thực lực của Bắc Thần ở trên Đạo vương, anh ta đánh thắng được Đạo vương nhưng chưa chắc đã thắng được Bắc Thần” 

“Bắc Thần, mau giết anh ta đi, giết chết anh ta đi!” 

Bắc Thần Koji cùng với Yoshida Sukema đang đối phó với Chiba Taihe, nghe thấy Kotaro Miki nói vậy lập tức rời khỏi vòng chiến đấu, chuẩn bị đi chiến đấu với Tiêu Thanh. 

Đúng lúc này, Tiêu Thanh đột nhiên chém ra một đao vô cùng mạnh mẽ. lành! 

Một đao cắt ngang bầu trời, nhanh như tia chớp, phóng tới trước mặt Kotaro Miki đang đứng che cho Mục Hải Long. 

“Ôi mẹ ơi!” 

Nhìn thấy một màn này, lá gan của Mục Hải Long gần như bị vỡ nát chỉ trong chớp nhoáng. 

Giây tiếp theo! 

Đạo khí giống như máy cắt kim loại vậy, sau khi đánh vào trên người của Kotaro Miki, anh ta chưa kịp phản ứng lại đã bị chém ra làm đôi. Còn Mục Hải Long vừa kịp tránh đi nhưng vẫn chậm một bước khiến cho cả cánh tay của anh ta bị chém đứt. 

"A!" 

Mục Hải Long ôm lấy cánh tay vừa bị chém đứt kia kêu lên vô cùng thảm thiết. Cơn đau đớn khôn cùng khiến cho khuôn mặt của anh ta cũng trở nên vô cùng vặn vẹo. 

Anh ta hối hận rồi! Hối hận đến xanh cả ruột! 

Mục Hải Long cứ tưởng rằng lần này đến đây có thể giẫm Mục An Quốc dưới chân, 

cũng muốn để cho ông ta nếm thử cảm giác kêu trời trời không thấu, gọi đất đất không thưa, khiến cho ông ta mới được đầu mới là tuyệt vọng. 

Thế nhưng anh ta không ngờ tới, chuyến đi lần này lại gặp tên sát thần Tiêu Thanh này. 

Chưa nói đến việc bị chém đứt một cánh tay, có khi mạng của anh ta cũng không giữ được nữa. Có thể nói là trộm gà chẳng được còn mất cả cánh tay, anh ta thua đến mức mạng cũng chẳng giữ được! 

“Ha ha ha!” Khuôn mặt đang cười của Mục An Quốc trông vô cùng dữ tợn: “Đồ súc sinh, mày trốn được mùng một nhưng không thể trốn được mười lăm. Tao không cần cái mạng hèn của mày. Tiêu Thanh muốn mạng của mày, hôm nay mày chết chắc rồi!” 

Mọi người nói xem Mục An Quốc có đau lòng không? 

Tất nhiên ông ta cũng đau lòng, ông ta đau lòng hơn bất cứ ai. 

Con trai ông ta trở thành tên súc sinh như vậy, trở mặt thành thù với bố mình, làm gì 

có người làm bố nào mà không đau lòng chứ? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK