Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau chính là cái ngày mà Hoắc Vạn Niên cử hành buổi gặp mặt vì Tiêu Thanh. 

Bởi vì ngày mai sẽ phải quay về Dương Thành, đúng lúc hôm nay không có chuyện gì, Tiêu Thanh mang theo bé Lạc và bé Doanh cùng với Mục Thiên Lam, một nhà bốn người dạo chơi vòng vòng Cẩm Châu. . 

"Chơi vui quả bố ơi, nước biển cũng bay lên kìa. Sau khi trưởng thành, bé Doanh muốn mua một chiếc ca nô, dẫn theo bố và mẹ còn có anh trai ra ngoài biển chơi!" 

Trên chiếc ca nô, bé Doanh nhìn bọt sóng đánh tung tóe ở hai bên, vui vẻ nhảy nhót, muốn đi vớt bọt nước nhưng lại bị Mục Thiên Lam giữ chặt. 

Thấy con gái vui vẻ như vậy, Mục Thiên Lam cười tươi như hoa nói: "Nếu bé Doanh thích ngồi ca nô như vậy, chờ sau khi công ty của mẹ kiếm được tiền, nhất định sẽ mua một chiếc ca nô, về sau có thời gian rảnh thì để bố lái ca nô chở chúng ta đến sông Trường Giang, sông Hoàng Hà và ra biển chơi" 

"Được ạ, vậy thì mỗi ngày bé Doanh và anh trai sẽ được chơi rất vui rồi!" 

Cô bé cười tít mắt, trái tim Mục Thiên Lam tan chảy. Cô không nhịn được hôn cô bé một cái. 

Tiêu Thanh đang dạy bé Lạc lái ca nô. Nghe được tiếng cười của em gái, bé Lạc lập tức hỏi: "Em gái, bố dạy anh lái ca nô, có phải anh lại rất nhanh đúng không?" 

"Đúng vậy anh trai" Bé Doanh nói giọng trong trẻo: "Chơi rất vui, bẻ Doanh cũng muốn bắt chước lái ca nô, sau này bé Doanh lái ca nô đưa bố mẹ và anh trai đi chơi" 

Cô bé nói xong, lảo đảo đi qua chỗ anh trai ở bên kia. Chơi tới buổi trưa. Bọn bọ đi từ cảng Victoria và chạy một vòng lớn ở ngoài biển khơi. Sau đó lại từ ngoài biển chạy trở về. Hai đứa nhỏ cũng thông minh, được Tiêu Thanh dạy là đều biết lái ca nô. 

Tiêu Thanh cùng Mục Thiên Lam ngồi ngắm nhìn hai cục cưng lái thuyền, cười hết đợt này đến đột khác, trên chiếc thuyền ngập tràn hương vị hạnh phúc. 

"Nếu như mỗi ngày, gia đình chúng ta đều vui vẻ như vậy thì tốt rồi." Trong mắt Mục Thiên Lam tràn đầy khát khao. 

Tiêu Thanh ôm cô, cười nói: "Anh sẽ cố gắng hết sức để ngày nào các thành viên trong gia đình chúng ta cũng vui vẻ hạnh phúc" 

Mục Thiên Lam tựa đầu lên vai anh, cười tươi như hoa nói: "Hai chúng ta cùng nhau cố gắng, làm cho gia đình mình trở thành gia đình hạnh phúc nhất thế giới!" 

"U!" 

Đến giờ cơm trưa. Gia đình bốn người của Tiêu Thanh đi ăn pizza. 

Ăn được một nửa, Mục Thiên Lam nhận được một cuộc gọi tới, cô nói với Tiêu Thanh: "Tiêu Thanh, anh ăn với các con đi, có một khách hàng Hoa kiều muốn nói chuyện với em về quyền đại lý ở tất cả các khu vực của Mễ Quốc. Người này còn nói nếu như kem trị sẹo có hiệu quả tốt, hàng năm anh ta có thể giúp em bán ra một tỷ đô la Mỹ, vậy thì sẽ có lợi nhuận khoảng sáu đến bảy trăm triệu đô la Mỹ. Đây là một vụ làm ăn lớn, chờ em nói chuyện với anh ta một chút". 

Tiêu Thanh nói: "Chờ các con ăn xong đi rồi anh với các con đi với em" 

Mục Thiên Lam cười nói: "Công ty của chúng ta vừa mới bắt đầu, có khách hàng lớn đến làm đại lý, sao chúng ta có thể để người ta chờ quá lâu được? Anh yên tâm đi, em cũng từng bàn chuyện làm ăn với ba bốn chục khách hàng rồi, chưa từng có chuyện gì cả, không sao đâu". 

"Ăn xong thì anh đưa các con đi chơi đi, em bàn chuyện làm ăn xong rồi đi tìm anh." 

Dứt lời, cô xách túi lên, vẫy tay với hai đứa trẻ, sải bước rời đi ngay lập tức. Sau đó, Mục Thiên Lam gọi taxi, đến một khách sạn năm sao cao cấp. 

Mục Hải Linh nấp trong chỗ tối, nhìn thấy Mục Thiên Lam đi vào khách sạn, cô ta lập tức gọi điện thoại cho Mục Hải Long. 

"Ha ha ha!" 

Nhận được điện thoại, Mục Hải Long vui mừng khôn xiết, cố ý nói ngay trước mặt đám người bà nội: "Hải Linh thật sự rất giỏi, nhanh như vậy đã làm cho Mục Thiên Lam rơi vào tròng rồi. Lần này Mục Thiên Lam giống như con dê bị đưa vào 

miệng cọp, tặng cho Tiêu Thanh một cái nón xanh. Nếu như cô ta mà mang thai, Tiêu Thanh còn phải nuôi con cho người khác, ha ha ha..." 

Bà cụ nghe vậy, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng. 

Bà cụ biết rõ, Mục Hải Long đã dùng mưu kế bẩn thỉu tặng Mục Thiên Lam cho người đàn ông khác. 

Vì lẽ đó, bà cụ lập tức đi về phía phòng vệ sinh. Vào trong phòng vệ sinh, bà gọi cho Mục An Minh. 

"Mẹ, sao đột nhiên mẹ gọi điện thoại cho con vậy?" Mục An Minh cảm thấy rất bất ngờ. 

Bà cụ hạ thấp giọng nói: "Mau gọi cho Tiêu Thanh bảo nó đi cứu Thiên Lam, thằng súc sinh Mục Hải Long đang âm mưu lừa Thiên Lam đi vào chỗ nguy hiểm. Nhanh lên đi, chậm một chút là Thiên Lam sẽ không muốn chịu nhục mà tự tử giống như cái lần ở Bắc Thanh khi đó đó!" 

"Cái gì!" 

Mục An Minh kinh hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK