Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà ấy sợ Thẩm Văn Đại nói với ông chủ Long về tin tức của Sâm Huyết Rồng để đổi lấy sự giúp đỡ của ông chủ Long "Không liên quan gì đến cô!"

Thẩm Văn Đại đẩy bà ấy ra, ông ta ngồi vào trong xe, rồi đóng sầm cửa lại. Thẩm Thị Đông hoảng sợ, bà ấy đập cửa kính xe hét lớn: "Cụ à. Bố không thể hại Tiêu Thanh... Nó là cháu ngoại của bố mà. Sớm muộn gì cũng có ngày chúng ta có thể phá bỏ mâu thuẫn. Ngàn vạn lần bố đừng hại cháu của bố.

Bình bịch!


Chiếc xe nổ máy và lao vút đi. "Bố à! Bố ơi..."

Thẩm Thị Đông đuổi theo và hét lên, bà ấy cứ hét lớn không dừng như vậy cho đến khi chiếc xe đã đi xa. "Hi vọng bổ sẽ không tàn nhẫn, không lòng dạ độc ác như vậy hủy hoại đi tiền đồ của Tiêu Thanh."

Bà ấy cầu nguyện trong lòng.

Trong xe hơi.

Vẻ mặt của Thẩm Văn Đại rất nghiêm trọng. "Văn Hạ, Thư Sơn, các con nói xem, bố có nên nói với ông chủ Long rằng Sâm Huyết Rồng vẫn nằm trong tay Tiêu Thanh, và người của Ông chủ Long đã bị giết bởi Tiêu Thanh, đổi lại Ông chủ Long sẽ giúp nhà họ Thẩm của chúng ta sống sót qua cuộc khủng hoảng này không?"

Thẩm Văn Đại không thể quyết định, ông ta muốn hỏi ý kiến của các con trai của mình.

Ông ta biết Thẩm Thị Đông đã nói dối ông ta.

Ông ta cũng hiểu tại sao Thẩm Thị Đông lại nói dối ông ta.

Ông ta càng hiểu rõ ràng hơn, người của ông chủ Long chắc chắn phải bị giết bởi Tiêu Thanh, thực lực của Tiêu Thanh ông ta đã nhìn thấy tận mắt, đương nhiên, người của ông chủ Long rất mạnh, nhưng họ cũng sẽ không phải người đặc biệt mạnh đi xử lý, mà người lợi hại bình thường thì thực sự không phải là đối thủ của Tiêu Thanh.

Cho nên ông ta mới tin rằng Sâm Huyết Rồng vẫn ở trong tay của Tiêu Thanh. “Bố à, hay là thôi đi.” Thẩm Văn Hạ nói: “Nói như thế nào thì Tiêu Thanh cũng là cháu trai của bố, chúng ta thật sự là có lỗi với nó, báo nó tiếp nhận được chúng ta trong một chốc một lát cũng là điều không thể, chuyện này cũng có thể hiểu được mà. Đợi sau một khoảng thời gian nữa, tâm tình nó tốt rồi, thì lại để Thẩm Thị Đông khai sáng cho nó, chắc có lẽ nó sẽ đồng ý giúp nhà họ Thẩm của chúng ta vượt qua cuộc khủng hoảng này"

Thẩm Văn Đại hơi đăm chiêu rồi trầm ngâm gật đầu.

Thẩm Thư Sơn nói: "Bố à, loại súc sinh này, tính khí nó rất cứng đầu. Nó sẽ không bao giờ giúp chúng ta, mà ngay cả khi nó có giúp, cũng khó nói liệu nó có thể giúp được không" "Vì vậy con đề nghị bố cứ báo tin cho ông chủ Long. Khi ông chủ Long lấy được Sâm Huyết Rồng, ông ta vui vẻ rồi sẽ giúp chúng ta giải quyết khủng hoảng. Đây mới là lựa chọn sáng suốt." "Cậu Hai, Tiêu Thanh là cháu trai của chúng ta, không cần phải làm chuyện này mà? Chúng ta mà làm như vậy tức là sẽ giết nó đấy." Thẩm Văn Hạ nói.

Thẩm Thư Sơn hừ một tiếng: "Cháu trai cái cứt chó gì chứ, người thân còn không nhận, có đứa cháu trai như vậy có ích lợi gì chứ? Nếu chết thì chết thôi. Cái chết của nó có thể đổi lấy nhà họ Thẩm của chúng ta không bị chèn ép nữa cũng xứng đáng!"


Nói đến đây, ông ta quay sang thuyết phục Thẩm Văn Đại: "Bố à. Đừng do dự nữa, thêm một ngày bị chèn ép, thì tổn thất chúng ta phải chịu sẽ càng lớn, chúng ta nên giải quyết sớm khủng hoảng này, sớm ngày nào tốt ngày đó, tránh để nhà họ Thẩm chúng ta rơi vào cảnh bị phá sản. Mấy bậc thầy dựa vào nhà họ Thẩm chúng ta nâng cao thực lực, và cung cấp tài nguyên đều chạy rồi, vậy thì nhà họ Thẩm chúng ta thật sự là hết đó, bố mau gọi điện cho ông chủ Long đi." “Bố à, không được!” Thẩm Văn Hạ liều mạng lắc đầu: “Ngay sau khi bố gọi cuộc điện thoại này, Tiêu Thanh sẽ chết, chuyện này đã nói ra là không thể quay đầu, bố nên suy nghĩ kỹ đi! “Anh cả, anh có ý gì hả, anh muốn nhìn thấy nhà họ Thẩm chúng ta hoàn toàn sụp đổ sao?” Thẩm Thư Sơn tức giận hỏi.


Thẩm Văn Hạ đang định nói gì đó thì Thẩm Văn Đại nói: "Đừng cãi nhau nữa, ý của bố đã quyết, giờ bố sẽ gọi điện cho ông chủ Long, bố không thể để cho nhà họ Thẩm suy tàn, cho dù là cháu trai có chết thì bố cũng không tiếc!"


Sau đó, ông ta lấy điện thoại di động ra, kiên quyết bấm vào điện thoại gọi cho ông chủ Long. "Bố à, thật sự là không nên mà!"


Thẩm Văn Hạ chộp lấy điện thoại, vội vàng ấn cúp máy, ông ta sốt sắng thuyết phục: "Nếu chỉ có mình Tiêu Thanh chết thì không sao, nhưng bố à, bố biết tính khí của ông chủ Long. Tình huống cho thấy ông chủ Long đã sai người tới cướp Sâm Huyết Rồng, mười phần thì có tám chín phần là người đó đã bị giết bởi Tiêu Thanh." "Một khi ông chủ Long biết được người của mình đã bị Tiêu Thanh giết chết, cho dù Tiêu Thanh có đưa Sâm Huyết Rồng cho ông chủ Long thì cả Tiêu Thanh và Thẩm Thị Thu cũng đều sẽ không thể sống sót" "Đây không phải là lần đầu tiên bố biết ông chủ Long. Bố không biết ông ta tàn nhẫn như thế nào sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK