Mục lục
Truyện Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi (full) Tiêu Thanh - Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Tử Vinh cũng nhìn thấy, lập tức hai mắt của anh ta sáng lên, sau đó dụi mắt mấy cái, quả thực không dám tin đây là thật. 

“Sao thế, anh lại động lòng rồi à?” Lâm Nghị Phi lạnh lùng hỏi. 

Triệu Tử Vinh lắc đầu nói: “Không có” 

“Hừ!” Lâm Nghị Phi tức giận hừ một tiếng, nhìn về phía Mục Thiên Lam, oán giận nói: “Cô, cái đồ tiện nhân này, có phải cô không bỏ được Tử Vinh đúng không? Cô biết hôm nay Tử Vinh kết hôn với tôi cho nên dẫn theo ông chồng ma quỷ của cô đến để ngăn cản tôi và Tử Vinh kết hôn có phải không?” 

“Người phụ nữ xấu xa, không cho phép mắng mẹ của tôi!” Bé Doanh thở phì phì nói xong, chỉ tay về phía Lâm Nghị Phi, nói với Tiêu Thanh: “Bố, chính là người phụ nữ xấu xa này đã hắt đồ lên trên mặt của mẹ, hủy hoại dung nhan của mẹ” 

“Bố biết rồi” Tiêu Thanh cười với cô bé một cái, nhìn Lâm Nghị Phi, đột nhiên sắc mặt trở nên lạnh lùng: “Tôi để cho em trai của cô nói lại với cô, trong vòng ba ngày chuẩn bị tốt acid sulfuric, tiếp nhận sự trả thù của tôi, anh ta đã chuyển lời cho cô rồi chứ?” 

“Chuyển lời cho tôi rồi” Lâm Nghị Phi có chỗ dựa, nên cô ta không lo ngại gì. 

Tiêu Thanh lại hỏi: “Vậy cô chuẩn bị xong rồi chứ?” 

Lâm Nghị Phi cười lạnh một tiếng: “Anh xem cả người tôi trang điểm thế này, dáng vẻ giống như là chuẩn bị tốt, tiếp nhận sự trả thù của anh sao?” 

“Còn nữa, anh thì tính là cái thứ gì, không phải chỉ là một tên tiểu binh đi Sầm Đô đánh nhau, không chết trở về thôi sao? Có cái gì mà đòi ngang ngược chứ?” 

“Vốn dĩ bố của tôi nể tình anh là anh hùng chiến đấu, không tính toán so đo với anh chuyện anh phể đi tay chân của em trai tôi. Không nghĩ tới anh lại không thức thời như thế, còn dám chạy tới nhà của tôi giương oai. Anh cho rằng bố tôi không cầm dao thì chém anh không chết có đúng không?” 

Tiêu Thanh thản nhiên nói: “Cô cầm acid sulfuric tạt vào vợ tôi, hủy hoại dung nhan của vợ tôi, lại còn phải người đi chà đạp Vợ tôi, đẩy vợ tôi xuống đất điên cuồng giẫm đạp. Nếu không phải tôi kịp thời cứu được vợ của mình, nói không chừng cô ấy đã không còn mạng nữa rồi.” 

“Một người phụ nữ độc ác như cô mang đến nhiều tổn thương như vậy cho vợ của tôi, nếu như tôi không trả lại gấp bội lên trên người của cô, tôi cũng không xứng làm chồng của vợ tôi rồi” 

“Tân An, Hắc, đi xử lý người phụ nữ độc ác này cho tôi, sau đó kéo cô ta đến trước mặt tôi” 

“Vâng, đại ca!” 

Tần An và Hắc lập tức sải bước đi về phía Lâm Nghị Phi. 

“Con mẹ nó! Coi ông đây là không khí rồi hả?” 

Lâm Diệu Hoa vô cùng giận dữ đứng dậy, hét lớn: “Cầm lấy vũ khí, giết chết hai tên tay chân này cho tôi trước đã, để cho thằng nhãi con này biết Lâm Diệu Hoa tôi không phải là người mà anh ta có thể trêu chọc nổi” 

“Vâng! Chú Hoa!” 

Đám đàn em của Lâm Diệu Hoa ào ào rút dao bầu ra, đánh tới chỗ Tần An và Hắc. 

“Đúng là tự tìm cái chết!” 

Tần An và Hắc, một người tấn công bên trái, một người tấn công bên phải. 

Chỉ nghe thấy tiếng bịch bịch bịch, một hồi âm thanh tay đấm chân đá vang lên, sau đó mọi người nhìn thấy mấy chục đàn em của Lâm Diệu Hoa đều bị đánh quỳ rạp trên mặt đất, dao bầu cũng rơi đầy trên đất, tiếng gào khóc thảm thiết cũng vang lên. 

“Đây là... đây là.” 

Nhóm người thân bạn bè đến tham dự hôn lễ của Lâm Nghị Phi có mặt ở đây đều hết sức kinh ngạc, mọi người đều luống cuống không biết phải làm sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK