Ngô Tuệ Lan lại cho mình một bạt tai tàn bạo: “Nếu mình nghe lời con rể mình, đặt mười hai tỷ cho con rể mình, tiền mình đổ thạch thua cũng trở lại rồi. Mình thật là quá ngu ngốc, sao lại không nghe lời của con rể mình chứ? Bây giờ mình mất hơn một trăm hai mươi tỷ, ruột gan phá nát mình rồi!”
Sau đó bà ta cười hì hì, nói: “Con rể, con gái, có thể đưa số tiền hai đứa thắng được cho mẹ không? Mẹ mua một căn biệt thự lớn cho hai đứa ở.” "Không được!”
Mục Thiên Lam nổi giận nói: “Đưa mẹ rồi sớm muộn mẹ cũng mang đi đánh cược, con giữ lại để mua quần áo cho chồng con, để tiền cho An Phong cưới vợ.
Nói rồi, cô giúp mẹ trả hai mươi tư tỷ cho dì hai. Đang chuẩn bị đổi xu lấy tiền rồi đi về thì ông chủ Trương dẫn theo một đám người đi đến, chắn đường họ. “Đánh chết Big Mac rồi, không định cho tôi một cái giá sao?”
Ông chủ Trương vừa nói xong thì cả nhà Mục Thiên
Lam sững người.
Bây giờ họ mới nhận ra Tiêu Thanh đã đánh chết người.
Đây mới là chuyện lớn!
Nhất thời cả nhà bọn họ không biết phải làm sao. “Ông muốn thế nào?”
Tiêu Thanh lạnh nhạt hỏi.
Ông chủ Trương nói: “Big Mac trị giá sáu nghìn tỷ, là do tôi mượn từ chỗ ông chủ của trung tâm quyền anh ngầm. Anh đánh chết anh ta rồi phải bồi thường theo đúng giá trị của anh ta, nếu không thì anh phải lấy mạng của anh để bù lại.” “Vậy nên anh có hai lựa chọn” “Hoặc là bồi thường sáu nghìn tỷ hoặc là chôn theo Big Mac, anh tự chọn một cái đi.” “Gì cơ!”
Cả nhà Ngô Tuệ Lan sợ đến ngày người!
Sáu nghìn tỷ!
Bọn họ lấy gì mà bồi thường được! “Cậu cũng thật là, đấm bốc thì đấm bốc thôi, sao lại đánh người ta chết đi làm gì? Bây giờ thì hay rồi, phải bồi thường sáu nghìn tỷ, bán cả nhà chúng ta đi cũng không đủ."
Ngô Tuệ Lan quở trách.
Mục Thiên Lam nói: “Chắc mấy người có mua bảo hiểm cho võ sĩ chứ, Big Mac chết rồi, mấy người nên đi đòi công ty bảo hiểm, đòi chúng tôi làm gì?” “Hơn nữa, anh ta chết vì đánh cho ông. Ông là ông chủ cũng phải có trách nhiệm chứ, sao có thể đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu chồng tôi chứ?"