Mục Hải Long khẽ gật đầu nói: "Tôi sẽ đi làm chuyện này ngay bây giờ!"
Rất nhanh, một tin tức đã được lan truyền đến tất cả nhân sĩ các giới ở Bắc
Thanh.
Nội dung tin tức: Bắc Thanh Vương Mục Hải Long sẽ tổ chức lễ kỷ niệm bốn năm
ngày khánh thành Bắc Thanh Vương vào đêm của ba ngày sau tại Vương phủ của
Bắc Thanh Vương, mời tất cả Bắc Thanh, thậm chí tất cả nhân sĩ các giới trên toàn quốc đều có thể đến tham gia, đến lúc đó sẽ xử lý nghiêm Đỗ Thiên Sinh, Tây Bắc Vương và Kim Chỉ Nam là kẻ thù của Mục Hải Long, Bắc Thanh Vương, hi vọng sẽ tương trợ lẫn nhau, ắt phải nể mặt nhau.
Tin tức được truyền ra ngoài và gây chấn động không nhỏ.
“Cái tên Mục Hải Long này là muốn giết gà dọa khỉ, có phải ý anh ta là muốn nói cho chúng ta biết, một khi đã là kẻ thù với anh ta thì phải trả giá đắt có đúng không?”
“Chiến tranh ở Sầm Đố vừa mới kết thúc, làm sao anh ta lại can đảm đển vậy
chứ?”
“Phải chăng là có người quyền lực đứng sau chống lưng cho, chính vì thế có chỗ
dựa nên không lo ngại gì nữa?”
“Vào thời điểm này mà dám làm việc chấn động như vậy, có thể thấy rằng người phía sau của Mục Hải Long cũng khá quyền lực đó, nên anh ta mới được giao cho trọng trách để chịu trách nhiệm cho việc tổ chức lễ mừng bốn năm”
au
Một thời gian sau, từ các nhân sĩ các giới trong khắp cả nước cho đến các doanh nhân giàu có và nhân vật nổi tiếng đều đã bắt đầu chuẩn bị lễ vật, sẵn sàng tham gia lễ kỷ niệm do Mục Hải Long tổ chức.
Vào buổi trưa ngày hôm đó.
Xec
Đám người Tiêu Thanh đã đáp xuống sân bay Bắc Thanh, ngồi trên đoàn xe của Long Soái đi đến cục chiến tranh Đông Dương chi nhánh Bắc Thanh.
“Anh Long, cho tôi xin yêu cầu một nguyện vọng đó là phá hủy thương hội Nhật
Bản chi nhánh Bắc Thanh, cùng với đó là tiêu diệt cả Mục Hải Long luôn” Tiêu Thanh
nói.
Loang Soái ngay lập tức gửi đơn yêu cầu tập hợp binh lính Bắc Thanh lại.
Sau khi gửi đơn xin tập hợp binh lính Bắc Thanh: “Long Soái, hôm nay Mục Hải
Long vừa mới công bố tin tức, ba ngày sau, lễ kỷ niệm bốn năm ngày khánh thành Bắc Thanh Vương sẽ được tổ chức, tại lễ kỷ niệm sẽ nghiêm túc đối phó với Đỗ Thiên Sinh, Tây Bắc Vương và Kim Chí Nam cùng vài người khác là những kẻ thù của anh ta, bây giờ ở bên ngoài tất cả đều điên cuồng, Mục Hải Long muốn giết gà dọa khỉ, nhất định là phía sau có một người rất quyền lực chống lưng cho, chỉ sợ rằng đơn này
không dễ được chấp thuận”
Nghe thấy vậy, Mục Thiên Lam vừa tức giận vừa lo lắng, nhìn Tiêu Thanh nói: “Vào lúc anh vắng nhà, ông Đỗ và Kim gia đã giúp gia đình chúng ta rất nhiều, nếu
như không có ông Đỗ thì có lẽ em đã bị vợ của Mục Hải Long giết chết, nếu như bị
anh ta tiêm thuốc độc thì cũng không có được hai bé con đáng yêu như thế này đâu.”
“Có thể nói, ông Đỗ chính là vị cứu tinh của em và hai bé con, chính vì ông ấy đã
giết chết Sakurako, còn em bị Matsushita đuổi đánh đến mức buộc phải chạy trốn
khỏi Hồ Hải, chúng ta thực sự mang ơn ông Đỗ rất nhiều. Sakurako đã chết trong tay
của ông Đỗ, tại lễ kỷ niệm Matsushita và Mục Hải Long nhất định sẽ giết chết ông Đồ."
“Còn về phần Kim gia, ông ta cũng đã cứu em và Vũ Hân, bằng không có lẽ em
đã sớm chết ở Cố Cảnh rồi”
“Bây giờ Mục Hải Long muốn giết chết bọn họ, Tiêu Thanh, anh nhất định phải
nghĩ cách để cứu bọn họ”
“Đúng đấy, anh rể” Lưu Vũ Hân nói: “Lúc đó, em với chị bị Cục Hải Long đưa cho Hàn Thanh Văn và Quách Kính Bằng chơi đùa, là nhờ có Kim gia, đã giết chết bọn họ
để cứu em và chị ra, sau đó còn đưa cho bọn em rất nhiều tiền và một chiếc xe hơi,
nếu không thì lúc đó bố mẹ anh sẽ bị gián đoạn quá trình trị bệnh vì không có tiền chữa trị, có thể nói Kim gia đã cứu sống gia đình chúng ta, nếu không thì vào lúc đó
gia đình chúng ta tiêu đời rồi”
Sau khi nghe thấy điều này, Tiêu Thanh nói với hai người họ: “Hai người đừng lo,
anh nhất định sẽ cứu cụ Đỗ và Kim gia, tuyệt đối sẽ không để bọn họ chết trong tay
tên súc vật Mục Hải Long đầu”
“Đồng thời, anh cũng sẽ khiến cho Mục Hải Long, Matsushita phải trả giá cho tất cả những gì chúng ta đã làm bằng chính máu của mình!”
Vẻ mặt anh đầy cương quyết.
Không lâu sau, đơn xin đã được phản hồi lại.
Long Soái sắc mặt nghiêm nghị nhìn Tiêu Thanh nói: “Phía trên nói rằng cậu có
thể trả thù bằng chính hành động của mình, nhưng không thể sử dụng binh lính, bằng
không thương hội Nhật Bản sẽ thoái vốn toàn bộ, việc này sẽ nhấn chìm nền kinh tế
vào vũng lầy”
Mục Thiên Lam đột nhiên trở nên lo lắng: “Vậy phải làm thế nào? Chỉ với sức
mạnh của Tiêu Thanh, làm sao có thể làm rung chuyển một khối khổng lồ như vậy được?”