Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Còn hai binh lính nữ tự do hành động như cô ấy và Quan Hạ Nhi, Đường Tiểu Bắc.

Lần này các tay cung tiễn của bọn thổ phỉ còn chưa kịp lắp tên vào đã bị mũi tên bắn chết bốn người.

Hai người còn lại chưa bị gì không phải là thủ pháp của mấy người Khánh Mộ Lam không tốt mà là không nói trước với nhau mục tiêu của mình, có hai người trong đó tấn công vào cùng một tên.

Mà Đường Tiểu Bắc không bắn trúng…



Mặc dù hai tên còn lại vẫn chưa chết nhưng hoảng sợ cầm khiên lên ngồi xổm dưới đất, không dám lộ đầu ra nữa.

“Kim Phi ra trận, hộ vệ chắc chắn không dám dùng cung nỏ hạng nặng nữa, mọi người lên đi”.

Bọn thổ phỉ dưới chân núi vừa thấy cựu binh và đội Cảm Tử của thổ phỉ đánh nhau bèn dẫn theo đám thổ phỉ còn lại chạy lên.



Trên con đường núi hẹp bỗng chốc khắp nơi đều là đầu người.

“Các huynh đệ, kiên trì!”

Kim Phi đỏ mắt nói: “Tin ta, chỉ cần kiên trì đến trời tối, ta nhất định sẽ dẫn dắt mọi người sống sót”.

“Ha ha, nếu không nhờ tiên sinh, con trai ta đã không có tiền mua thuốc chữa bệnh từ lâu rồi, từ ngày đến làng Tây Hà, mạng của ta đã là của tiên sinh”.

Lão Hắc nhấc chân đạp một tên thổ phỉ đối diện bật cười nói: “Không tin tiên sinh thì ta còn có thể tin ai?”

“Ha ha, ta cũng thế”.

Các cựu binh khác cũng nói theo.

Mặc dù các binh lính nữ không nói gì nhưng lại dùng hành động để chứng minh.

Lúc này con đường núi trước mặt cựu binh đã nhuộm đầy máu của thổ phỉ nhưng cường độ tác chiến cao vẫn tiếp tục khiến thế tục tiêu hao quá nhiều, số lượng thổ phỉ lại quá nhiều, mấy người Lão Hắc dần không chịu được nữa.

Cuối cùng có một cựu binh không tránh kịp bị tên thổ phỉ đâm trúng vào cánh tay phải, con dao màu đen bỗng chốc rơi xuống đất.

Sau đó chân lại bị đâm một dao.

Tên thổ phỉ tỏ ra vui mừng, giơ dao lên định đâm vào cổ cựu binh.

Trong tay cựu binh không có dao, căn bản không tránh được.

Đúng lúc này, A Lan hỗ trợ phía sau kéo cổ áo cựu binh khiến ông ta bị kéo về, mình thì bổ sung vào vị trí của cựu binh.

A Lan nãy giờ không tác chiến trực diện với thổ phỉ nên thể lực vẫn tràn trề, sau khi thay vào vị trí của cựu binh lại liên tiếp giết được bốn tên, giảm đi áp lực cho các cựu binh.

Biểu hiện của A Lan khiến Kim Phi khá bất ngờ.

Y không ngờ binh lính nữ lại tiến bộ đến thế.

Thế lực của các cựu binh bị tiêu hao rất nhiều, Kim Phi sợ nếu họ còn đánh tiếp sẽ nhanh chóng xuất hiện thương vong, nếu binh lính nữ đã có thể làm được, Kim Phi lập tức sắp xếp các binh lính nữ tìm cơ hội tạm thời thay thế binh lính nam.

Mười mấy phút sau, bốn người Lão Hắc cũng được binh lính nữ thay thế, thở hổn hển lùi về sau.

Liên tục tác chiến gần nửa tiếng, thần kinh lúc nào cũng căng thẳng cực độ, họ đã sắp mệt bở hơi rồi.

Kim Phi cũng phải đích thân ra trận, dẫn theo thợ săn và

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK