Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Máy quay tơ là của ta, sau này cũng do ta cải tiến, giai đoạn đầu cũng cần Hạ Nhi tham gia ...  

 

Kim Phi âm thầm tính toán kế hoạch của riêng mình trong lòng và quyết đạt được lợi ích lớn nhất.  

 

Nhưng ai ngờ Đường Đông Đông lắc đầu nói: "Không chia!"  

 

"Không chia? Ý của cô là?"  

 

"Ta sẽ gả cho huynh làm vợ lẽ, như vậy không cần phải chia chác gì hết”.  

 

"Khụ khụ!"  

 

Kim Phi ho dữ dội vì lời nói của Đường Đông Đông.  

 

Không phải nói phụ nữ thời phong kiến rất thận trọng sao?  

 

Sao cô gái này lại táo tợn như vậy?  

 

Vợ mới cưới về ngày nào cũng đòi nạp thiếp cho mình thì cũng thôi đi, nay lại lòi ra một cô nàng đòi làm thiếp.  

 

Đại Khang cởi mở như vậy à?  

 

Quan Hạ Nhi đứng một bên tỏ vẻ ngạc nhiên: "Đông Đông, cuối cùng muội cũng đã nghĩ thông suốt rồi à? Tốt quá rồi, đi thôi, chúng ta đến nhà bà Năm lấy đồ …”  

 

"Đợi tí!"  

 

Kim Phi kéo Quan Hạ Nhi và nhìn Đường Đông Đông: "Tại sao?"  

 

Quan Hạ Nhi kết hôn với mình vì cô bị ép buộc không thể làm khác được.  

 

Nhưng Đường Đông Đông rõ ràng đã không bị ép đến mức như vậy.  

 

Tại sao cô ấy lại vội vàng muốn kết hôn như vậy?  

 

Chẳng nhẽ thích y rồi?  

 

Kim Phi vẫn chưa tự luyến đến thế.  

 

Phải có lý do khác để Đường Đông Đông làm thế.  

 

"Hạ Nhi tỷ nói huynh là kẻ đọc sách, không bao giờ đánh phụ nữ, và huynh cũng là một dũng sĩ đánh hổ. Huynh là người chồng thích hợp nhất trong mấy ngôi làng gần đây, ta muốn gả cho huynh không phải rất bình thường sao?"  

 

Đường Đông Đông hỏi ngược lại.  

 

"Ta muốn nghe sự thật”.  

 

"Đó là sự thật”.  

 

Đường Đông Đông nói: "Cho dù ta có thể tiết kiệm đủ thuế cho năm sau, hay không đủ đi chăng nữa, thì sớm muộn gì ta cũng vẫn phải kết hôn. Lấy huynh còn hơn lấy một người đàn ông lỗ mãng trong làng”.  

 

"Thôi được, cô không muốn nói thì thôi”.  

 

Kim Phi phủi mông và đi về phía cửa.  

 

Lúc sắp tới cửa, phía sau truyền đến một tiếng thở dài, Đường Đông Đông nói: "Được rồi, ta thừa nhận, ta muốn gả cho huynh, còn có lý do khác”.  

 

“Thế còn được”, Kim Phi quay đầu lại nói: “Nói cho ta biết, lý do là gì”.  

 

"Ta muốn vực dậy cơ nghiệp của gia tộc và đánh bại nhà họ Chu”.  

 

Đường Đông Đông nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói.  

 

"Họ Chu nào?"  

 

Kim Phi lục lại trí nhớ của chủ ký sinh và biết một người họ Chu.  

 

Hắn cũng đến từ làng Tây Hà, sống đối diện với nhà họ Lương.  

 

Nhưng đàn ông của gia tộc này đã chết trên chiến trường vào năm ngoái, chỉ để lại một đứa con gái mười tuổi, người đó chắc chắn không phải người họ Chu mà Đường Đông Đông nói đến.  

 

"Kẻ buôn vải lớn nhất quận - Chu Trường Lâm!"  

 

Đường Đông Đông gằn từng chữ một.  

 

"Kết hôn với ta thì liên quan gì đến việc cô muốn đánh bại nhà họ Chu?"  

 

Kim Phi càng khó hiểu hơn.  

 

"Huynh vừa rồi nói guồng quay tơ có thể cải tiến hơn nữa, nhưng sau đó không đề cập tới nữa, ta biết huynh không tin tưởng ta”.  

 

Guồng quay tơ là của huynh, cách ta cũng đã nói với huynh rồi, huynh hoàn toàn có thể đá đít ta rồi tự làm, như vậy thì ta chẳng được gì.  

 

Hơn nữa, đối tác làm ăn không đồng tâm, công việc kinh doanh khó phát triển, chỉ có gả cho huynh, ta mới có được sự tín nghiệm của huynh, xưởng mới có thể phát triển với tốc độ nhanh nhất".  

 

Đường Đông Đông cười khổ nói: "Đây là ta nghĩ vậy. Nếu huynh còn không tin thì ta cũng hết cách".  

 

"Ta tin”.  

 

"Cho nên, huynh đồng ý lấy ta?"  



"Không!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK