Xe ngựa chậm rãi dừng lại bên cạnh Kim Phi, Cửu công chúa mở cửa xe ngựa, đầu tiên chào Kim Phi một cái theo lễ vợ chồng, sau đó lại giơ tay ra hiệu cho mọi người đứng dậy.
Nhìn thấy cái bụng phình phình ra của Cửu công chúa, dân làng xung quanh đều tỏ ra vẻ phấn khởi.
Thời đại phong kiến, việc người đứng đầu một chế độ có con hay không là một chuyện vô cùng quan trọng đối với chế độ đó.
Đặc biệt là trong hoàn cảnh của Kim Phi, y luôn phải đích thân ra chiến trường, tuy mọi người không nói ra nhưng khó tránh khỏi lo lắng y có thể xảy ra chuyện gì.
Đến lúc đó Kim Phi không có người thừa kế, dân chúng có muốn ủng hộ cũng không biết ủng hộ ai, chế độ này rồi cũng không tồn tại được lâu dài.
Thực ra trước kia không chỉ có Quan Hạ Nhi lo lắng chuyện có con, mà rất nhiều người trong làng cũng lo lắng như Quan Hạ Nhi.
Cũng may Kim Phi cũng coi như là có cố găng, không để bọn họ chờ quá quá lâu, bây giờ không chỉ mỗi Quan Hạ Nhi mang thai, mà Cửu công chúa và Bắc Thiên Tâm cũng lần lượt mang thai, nên người trong làng mới hoàn toàn an tâm.
Một tỳ nữ bưng chiếc ghế gõ đi tới, đặt bên cạnh xe ngựa, Châu Nhi đỡ Cửu công chúa bước lên chiếc ghế gỗ.
Mặt đất phía sau núi không băng phẳng, ghế gỗ hơi lung lay lạch cạch, Kim Phi vội bước nhanh về phía trước đỡ lấy cánh tay Cửu công chúa.
Sau khi xuống xe ngựa, Kim Phi và Cửu công chúa cùng nhau đi đến trước phương trận, dưới sự bảo vệ của Tân Minh.
Chẳng bao lâu, Cửu công chúa cũng phát hiện ra đội ngũ nữ công nhân trong xưởng dệt phương trận, cô ấy cau mày hỏi:
“Bọn họ bày trận làm gì?”
“Vừa rồi ta cũng định hỏi Đông Đông một chút, nhưng chưa kịp hỏi.”
Kim Phi vẫy tay gọi Thiết Chùy tới: "Đi gọi Đông Đông tới!"
"Dạ!" Thiết Chùy dạ một tiếng, chạy về xưởng dệt phương trận.
Ngay sau đó, Đường Đông Đông đã đi tới đây với anh ta.
Nhìn Kim Phi và Cửu công chúa đứng cạnh nhau, mắt Đường Đông Đông hiện lên vẻ phức tạp.
Thực ra cô ấy quen biết Kim Phi còn sớm hơn Cửu công chúa, hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt, cô ấy còn đề nghị gả cho Kim Phi làm thiếp. Tiếc là lúc đó Kim Phi không đồng ý, chỉ đồng ý hợp tác làm xưởng dệt với cô ấy.
Thật ra lúc đó Đường Đông Đông cũng không để ý đến Kim Phi lắm, chỉ muốn lợi dụng guồng quay tơ của Kim Phi để làm ăn, hạ gục kẻ thù của mình.
Bản thân Đường Đông Đông cũng là một người kiêu ngạo, Kim Phi không đồng ý, còn cô ấy đã đạt được mục đích của mình nên sẽ không khóc nháo một hai phải gả cho Kim Phi làm thiếp nữa.
Vì thế mối quan hệ tình cảm giữa hai người đã bị gián đoạn.
Dù sau này có nhiều người thúc đẩy nhưng cả hai vẫn không đến được với nhau.
Cũng vì vậy mà Đường Tiểu Bắc đã trách cứ Đường Đông Đông biết bao lần.
Đáng tiếc Kim Phi và Đường Đông Đông đều là người thụ động trong tình cảm, và cũng không có ai chủ động đề cập đến vấn đề này.
Sau này, địa vị của Kim Phi càng ngày càng cao, Đường Đông Đông cũng bận rộn liên tục, số lần hai người gặp nhau cũng dần thưa thớt. Rồi từ đó mối quan hệ không những không tốt hơn mà lại càng xa cách và nặng tính chất công việc hơn.
Thấy bên cạnh Kim Phi càng ngày càng có nhiều phụ nữ, để nói Đường Đông Đông không có ý gì thì không đúng.
Tiếc là cô ấy sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Nhìn thấy cái bụng phình phình ra của Cửu công chúa, dân làng xung quanh đều tỏ ra vẻ phấn khởi.
Thời đại phong kiến, việc người đứng đầu một chế độ có con hay không là một chuyện vô cùng quan trọng đối với chế độ đó.
Đặc biệt là trong hoàn cảnh của Kim Phi, y luôn phải đích thân ra chiến trường, tuy mọi người không nói ra nhưng khó tránh khỏi lo lắng y có thể xảy ra chuyện gì.
Đến lúc đó Kim Phi không có người thừa kế, dân chúng có muốn ủng hộ cũng không biết ủng hộ ai, chế độ này rồi cũng không tồn tại được lâu dài.
Thực ra trước kia không chỉ có Quan Hạ Nhi lo lắng chuyện có con, mà rất nhiều người trong làng cũng lo lắng như Quan Hạ Nhi.
Cũng may Kim Phi cũng coi như là có cố găng, không để bọn họ chờ quá quá lâu, bây giờ không chỉ mỗi Quan Hạ Nhi mang thai, mà Cửu công chúa và Bắc Thiên Tâm cũng lần lượt mang thai, nên người trong làng mới hoàn toàn an tâm.
Một tỳ nữ bưng chiếc ghế gõ đi tới, đặt bên cạnh xe ngựa, Châu Nhi đỡ Cửu công chúa bước lên chiếc ghế gỗ.
Mặt đất phía sau núi không băng phẳng, ghế gỗ hơi lung lay lạch cạch, Kim Phi vội bước nhanh về phía trước đỡ lấy cánh tay Cửu công chúa.
Sau khi xuống xe ngựa, Kim Phi và Cửu công chúa cùng nhau đi đến trước phương trận, dưới sự bảo vệ của Tân Minh.
Chẳng bao lâu, Cửu công chúa cũng phát hiện ra đội ngũ nữ công nhân trong xưởng dệt phương trận, cô ấy cau mày hỏi:
“Bọn họ bày trận làm gì?”
“Vừa rồi ta cũng định hỏi Đông Đông một chút, nhưng chưa kịp hỏi.”
Kim Phi vẫy tay gọi Thiết Chùy tới: "Đi gọi Đông Đông tới!"
"Dạ!" Thiết Chùy dạ một tiếng, chạy về xưởng dệt phương trận.
Ngay sau đó, Đường Đông Đông đã đi tới đây với anh ta.
Nhìn Kim Phi và Cửu công chúa đứng cạnh nhau, mắt Đường Đông Đông hiện lên vẻ phức tạp.
Thực ra cô ấy quen biết Kim Phi còn sớm hơn Cửu công chúa, hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt, cô ấy còn đề nghị gả cho Kim Phi làm thiếp. Tiếc là lúc đó Kim Phi không đồng ý, chỉ đồng ý hợp tác làm xưởng dệt với cô ấy.
Thật ra lúc đó Đường Đông Đông cũng không để ý đến Kim Phi lắm, chỉ muốn lợi dụng guồng quay tơ của Kim Phi để làm ăn, hạ gục kẻ thù của mình.
Bản thân Đường Đông Đông cũng là một người kiêu ngạo, Kim Phi không đồng ý, còn cô ấy đã đạt được mục đích của mình nên sẽ không khóc nháo một hai phải gả cho Kim Phi làm thiếp nữa.
Vì thế mối quan hệ tình cảm giữa hai người đã bị gián đoạn.
Dù sau này có nhiều người thúc đẩy nhưng cả hai vẫn không đến được với nhau.
Cũng vì vậy mà Đường Tiểu Bắc đã trách cứ Đường Đông Đông biết bao lần.
Đáng tiếc Kim Phi và Đường Đông Đông đều là người thụ động trong tình cảm, và cũng không có ai chủ động đề cập đến vấn đề này.
Sau này, địa vị của Kim Phi càng ngày càng cao, Đường Đông Đông cũng bận rộn liên tục, số lần hai người gặp nhau cũng dần thưa thớt. Rồi từ đó mối quan hệ không những không tốt hơn mà lại càng xa cách và nặng tính chất công việc hơn.
Thấy bên cạnh Kim Phi càng ngày càng có nhiều phụ nữ, để nói Đường Đông Đông không có ý gì thì không đúng.
Tiếc là cô ấy sẽ không biểu hiện ra ngoài.