Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Phi nói: “Ngoài ra, bảo Mãn Thương tới đây gặp ta.”

“Vâng!” Tiểu Ngọc như được ân xá mà xoay người bỏ chạy.

Sau này cho dù có bị Kim Phi và Cửu công chúa trừng phạt như thế nào đi chăng nữa thì bây giờ cứ thoát khỏi trận mắng này đã rồi tính sau.

“Phu quân, chàng cứ như thế sẽ không quản được người đâu.

Cửu công chúa biết Kim Phi cố ý thả Tiểu Ngọc đi, giọng điệu hơi bất đắc dĩ.

“Ta không quản được người, không phải còn có nàng hay sao?”

Kim Phi cười nói: “Bây giờ là thời điểm rất cần dùng người, không cần thiết phải tính toán với Tiểu Ngọc, đợi ta trở về xem †a trừng trị cô ấy như thế nào!”

Quản lý cũng là một môn học có kiến thức sâu sắc, quản lý một quốc gia, càng phải có trí tuệ.

Kim Phi biết mình không có năng lực trong lĩnh vực này, cho nên mới giúp đỡ Cửu công chúa lên ngôi và trở thành hoàng đế.

Cửu công chúa đã được dạy dỗ những thứ này ở trong cung từ khi còn nhỏ, cho nên cô ấy giỏi hơn y rất nhiều.

“Chàng thiên vị thì có...”

Cửu công chúa vừa định nói thêm mấy câu, đột nhiên nhận ra được những lời mà Kim Phi vừa nói có gì đó không ổn: “Chờ một chút, phu quân, chàng vừa mới nói quay về sẽ trừng trị Tiểu Ngọc, chàng từ chỗ nào trở về? Chàng muốn đi đâu ư?”

“Còn có thể đi đâu nữa, đến thành Du Quan” Kim Phi trả lời.

Cửu công chúa nghe thấy thế thì sắc mặt cô ấy lập tức thay đổi.

Ngay cả Quan Hạ Nhi vẫn luôn núp ở phía sau cửa cũng vội vã đi ra: “Đương gia, bây giờ thành Du Quan nguy hiểm như vậy, chàng tới thành Du Quan làm gì?”

“Lưu Thiết có thể đi, Phi Phi có thể đi, sao ta không thể đi?” Kim Phi hỏi ngược lại.

“Phu quân, mỗi người có một trách nhiệm khác nhau, những chuyện cần phải làm cũng không giống nhau.” Cửu công chúa nói: “Lưu Thiết là một người lính, trách nhiệm của anh ta là bảo vệ quốc gia, mà chàng lại khác, chàng ở lại Kim Xuyên, Kim Xuyên mới có thể yên ổn được!”

Mặc dù Cửu công chúa là hoàng đế, nhưng cô ấy vẫn nhớ rất rõ mình đã bước lên vị trí hoàng đế như thế nào.

Kim Phi hoàn toàn chính là trụ cột của Xuyên Thục, chỉ cần y ở đây, nhân viên hộ tống và dân chúng Kim Xuyên mới có thể yên tâm được.

“Nếu có thể, ta cũng không muốn đi thành Du Quan, nhưng bây giờ không đi không được.”

Kim Phi bất đắc dĩ nói: “Nếu không có gì ngoài ý muốn, Trịnh Trì Viễn với Khánh đại nhân đều sẽ phái một số người và ngựa đi tiếp viện cho thành Du Quan, đến lúc đó, bên trong thành Du Quan sẽ có người của thủy quân, có người của quân Uy Thắng, còn có Tả Phi Phi với Lưu Thiết vốn đang canh giữ ở bên kia, có bốn đội ngũ, nhất định phải có người ở đó chỉ huy mới được.”

Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi nghe xong đều im lặng. Bọn họ biết Kim Phi nói đúng.

Mặc dù bây giờ phi thuyền bị Hải Đông Thanh khắc chế, nhưng mọi người đều có thể thấy được khả năng tiềm tàng của Kim Phi.

Chỉ cần Trịnh Trì Viễn và Khánh Hâm Nghiêu không ngốc thì đều sẽ hưởng ứng Kim Phi, phái người và ngựa đi tiếp viện cho thành Du Quan, chỉ khác nhau là họ phái đi bao nhiêu người, quân tinh nhuệ thực sự được phái đi hay là một số tân binh mà bọn họ tùy tiện chọn để đưa đi cho có lệ.

Đến lúc đó, thành Du Quan sẽ tập trung ít nhất bốn thế lực, hơn nữa bốn thế lực này đều không có quan hệ phụ thuộc từ trước, cho dù phe nào đứng đầu thì chỉ sợ ba đội ngũ còn lại cũng không thật lòng tin phục.

Cho dù Kim Phi đã phái Trương Lương đến đó nhưng cũng không có tác dụng gì.

Lưu Thiết với Tả Phi Phi có lẽ sẽ nghe lời Trương Lương, nhưng thủy quân với quân Uy Thắng chắc chắn sẽ không thừa nhận.

Tình huống này là tình huống kiêng kị nhất trên chiến trường.

Người duy nhất có khả năng điều khiển bốn bên chỉ có Kim Phi.

Hơn nữa, khi Kim Phi tới đó, tương đương với việc hoàng đế đích thân đi chinh chiến, tinh thần của binh sĩ cũng được tăng lên rất cao.

“Theo lý thuyết thì nếu đương gia muốn làm gì, ta là một người phụ nữ trong nhà thì không nên ngăn cản, nhưng bây giờ thành Du Quan rất nguy hiểm...”

Quan Hạ Nhi nói xong thì đôi mắt của cô ấy cũng đỏ hoe. Lần trước Kim Phi gặp nguy hiểm ở Đông Hải đã khiến cho cô ấy cảm thấy sợ hãi, cô ấy thực sự không muốn cho Kim Phi rời khỏi Kim Xuyên lần nữa.

“Hạ Nhị, lần này ta sẽ xuất phát cùng với đội quân của núi Thiết Quán, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Kim Phi xoa đầu Quan Hạ Nhi để an ủi cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK