Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thiết Chùy, gửi tin về, bảo trong làng tăng cường lực lượng tuần tra, lực lượng bảo vệ mấy người Vũ Dương, Hạ Nhi cũng tăng cường thêm mỗi người hai tiểu đội."

Kim Phi dặn dò: "Ngoài ra điều động thêm huynh đệ hai tiểu đội đến đây, các ngươi tổng cộng chia làm ba tiểu đội, mỗi tiểu đội trực bốn giờ."

Trước đây, đội cận vệ do Thiết Chùy lãnh đạo chỉ có ca ngày và ca đêm, mỗi ca trực kéo dài mười hai giờ.

Một vài giờ trước khi đổi ca, rất nhiều cận vệ sẽ không tự chủ mà buông lỏng cảnh giác.

Không phải bọn họ không tận tâm, mà là đứng canh gác liên tục mười mấy giờ khiến cho ai cũng mệt mỏi.

Thật ra việc chia các cận vệ thành ba ca, cũng không hoàn toàn tránh được vấn đề này, nhưng có thể giảm bớt sự mệt mỏi của cá nhân cận vệ ở mức độ rất lớn.

"Vâng!"

Thiết Chùy gật đầu, tiếp tục nói: "Ngoài ra, ông lão đó còn nói với ta một chuyện nữa."

"Chuyện gì?" Kim Phi hỏi.

"Nhóm người Tứ hoàng tử biết không phải là đối thủ của chúng ta, chuẩn bị giải tán tất cả các đội ngũ, sau đó ẩn nấp để quấy rối chúng ta."

Thiết Chùy nói: "Lão già đó nói, Tứ hoàng tử đã bắt đầu triển khai kế hoạch này, nhóm người Tấn vương, Sở vương cũng đang chuẩn bị."

"Chúng muốn đánh du kích với ta à?"

Kim Phi nghe vậy không khỏi cười khẩy.

"Đánh du kích?"

Đây là lần đầu tiên Thiết Chùy nghe thấy từ này, nhưng anh †a cũng rất nhanh hiểu được ý của Kim Phi.

Anh ta lo lắng hỏi: "Tiên sinh, chúng ta nên làm thế nào?"

Khánh Hoài ngồi ở bên cạnh cũng nói: "Một khi để bọn họ trốn đi, sẽ rất phiền toái."

Ban đầu anh ta đã dựa vào chiêu này để khiến cho bộ đội chủ lực của Đảng Hạng rơi vào tình trạng hỗn loạn gà chó không yên.

"Yên tâm đi, bọn họ không thể trốn được đâu!"



Kim Phi cười khẩy nói: "Đánh du kích cần phải có căn cứ quần chúng rất mạnh, người dân đồng ý giúp đỡ bọn họ, bọn họ mới có thể ẩn giấu được, nếu người dân không đồng ý giúp bọn họ, bọn họ chỉ có thể trốn trong rừng sâu núi thẳm như con chuột!

Không có nguồn vật tư cung cấp, các ngươi cảm thấy bọn họ có thể trốn được bao lâu?"

Kiếp trước thực lực địch và ta chênh lệch quá lớn, 'Ông nội Vĩ đại' cũng đã áp dụng đánh du kích để bảo toàn lực lượng, tránh cho phần lớn bộ đội bị địch vây quét.

Nhưng 'Ông nội vĩ đại' có thể thành công, nguyên nhân rất lớn là đồng ý lấy đất của bọn cường hào chia cho người dân, người dân biết đi theo ông ấy có thể có được cuộc sống tốt, cho nên đồng ý che chở.

Nhưng mục đích nhóm người Tứ hoàng tử làm như vậy chính là ngăn cản Kim Phi lấy đất của cường hào chia cho người dân, người dân đồng ý giúp đỡ bọn họ mới là lạ.

Cho nên Kim Phi căn bản không hề lo lắng đánh du kích của bọn họ, bởi vì bọn họ đã được định sẵn là sẽ thất bại.

Thật ra, Kim Phi càng lo lăng về tiểu đội ám sát ấn giấu trong bóng tối kia hơn.

Bọn họ mới là rắc rối thực sự.

Động tác của Thiết Chùy rất nhanh, ngày thứ ba sau khi mệnh lệnh của Kim Phi được truyền đi, có vài chiếc phi thuyền chở theo nhân viên hộ tống của hai tiểu đội đến đây.

Đội cận vệ của Kim Phi cũng đổi từ hai ca thành ba ca.

Liên tiếp hơn nửa tháng trôi qua, đội ám sát mà Đồng tiên sinh nói vẫn chưa xuất hiện, mọi thứ xung quanh doanh trại đều yên lặng.

Nhưng Thiết Chùy cũng không hề buông lỏng cảnh giác, mà ngược lại đặt ra yêu cầu ngày càng cao hơn đối với các cận vệ, mỗi ngày sẽ thỉnh thoảng tuần tra, đề phòng có cận vệ mất tập trung hoặc ngủ gật trong khi trực ban.

Nửa tháng này, tiểu đội Chung Minh và đoàn ca múa cũng không hề nhàn rỗi, công việc lấy đất của bọn cường hào chia cho người dân đang được tiến hành bừng bừng khí thế.

Giờ tất cả ruộng đất trong vùng Lam Điền và phủ Kinh Triệu đã được phân chia xong, tiêu cục Trấn Viễn nhanh chóng thành lập các chi nhánh trong thành và tổ chức các đội dân quân đánh hổ ở các làng và trấn khác nhau, họ tạm thời chịu trách nhiệm về nhiệm vụ an ninh trong các trấn.

Tại các làng và trấn giáp với Lam Điền và phủ Kinh Triệu, nhiều người đã biết chuyện lấy đất của bọn cường hào chia cho người dân, người dân ở một số thôn làng đã nhốt các địa chủ địa phương ở trong nhà, mong chờ tiểu đội Chung Minh và tiêu cục Trấn Viễn nhanh chóng đến chỗ bọn họ phân chia đất.

Tiểu đội Chung Minh cũng không để bọn họ đợi lâu, sau khi xác nhận phủ Kinh Triệu và vùng Lam Điền không còn bỏ sót gì, họ lập tức bắt đầu tiến vào quận Liên Thủy ở bên cạnh chuẩn bị bắt đầu công việc phân chia ruộng đất.

Nhưng ai ngờ ngày đầu tiên khi tiểu đội Chung Minh đến được quận Liên Thủy, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Trong đêm hôm đó, một tiểu đội ám sát gồm tám người đã đánh lén nơi trú quân của tiểu đội Chung Minh.

Những người này đều là cao thủ trong số tử sĩ, khả năng chiến đấu cá nhân vượt xa một nhân viên hộ tống.

Lúc đó là ban đêm, nhân viên hộ tống phân tán làm nhiệm vụ, không xếp thành đội hình quân sự nên bị tiểu đội ám sát đánh trở tay không kịp.

Ba mươi nhân viên hộ tống phụ trách nhiệm vụ bảo vệ, cũng như tiểu đội Chung Minh đang nghỉ ngơi ở trong sân, bị tám cao thủ tử sĩ giết chết hết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK