Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các quan viên của thành Lam Điền và phủ Kinh Triệu nhìn thấy các cáo thị được phi thuyền thả xuống, đã lập tức cho người đi thu dọn.

Nhưng Lão Ưng đã cố tình ném vào những khu dân nghèo hẻo lánh xa xôi và phức tạp, người của quan phủ muốn tìm được cáo thị đã trôi dạt đến nơi nào cũng vô cùng khó khăn.

Ngay cả khi tìm được rồi cũng đã mất rất nhiều thời gian.

Mặc dù tỷ lệ phổ cập giáo dục ở Đại Khang không cao nhưng luôn có một số thư sinh nghèo biết được một ít chữ, trong thời gian người của quan phủ đi tìm cáo thị, thì nội dung trong cáo thị đã được lan ra từ lâu.

Người dân ở khu dân nghèo, bao gồm những tá điền không có đường sống ở nông thôn phải trốn lên thành kiếm sống, cũng có những người trốn thuế má, không muốn hoặc không dám làm thổ phỉ nên chỉ có thể lang thang trong thành làm cu li.

Những người này đều có một điểm chung, họ đều thuộc tầng chót trong xã hội và cũng là nhóm người mong muốn thay đổi tình hình hiện tại nhất.

Đầu năm, Cửu công chúa ban hành chính sách mới giảm thuế cho người dân, bãi bỏ lao dịch cho người dân.

Khi tin tức này vừa mới truyền đến đất Tần, đã có vô số người dân vì chuyện này mà vui mừng khôn xiết và cũng có nhiều người dân tỏ vẻ không thể tin được.

Phải đến khi thu thuế mùa vụ theo chính sách mới thì người dân mới hoàn toàn tin tưởng.

Khoảng thời gian đó là thời điểm người dân Đại Khang đoàn kết nhất trong suốt trăm năm qua.

Không biết có bao nhiêu người đội ơn Trần Cát.

Đáng tiếc là ngày vui ngắn chẳng tày ngang, chính sách mới chỉ được thực hiện một lần, Trần Cát bị Tứ hoàng tử giết, ngay sau đó, Tân vương tuyên bố tự lập nước riêng.

Để hỗ trợ chiến tranh, Tân vương không chỉ bãi bỏ chính sách mới của Cửu công chúa mà còn tăng thêm một phần thuế trên cơ sở thuế ban đầu.

Chuyện này khiến người dân đất Tân vốn đã được nếm ngon ngọt của chính sách mới rất bất mãn với Tân vương, nhưng lại không ai dám đứng lên nên người dân chỉ có thể kìm nén cơn tức giận trong lòng.

Mà nội dung trong cáo thị, đều khiến mọi người như được uống thêm liều tăng lực.

Sự quyến luyến với đất đai đã khắc sâu vào xương tủy của người dân Hoa Hạ, nhiều người dân chạy trốn lên thành đều mong muốn được sở hữu mảnh đất của riêng mình.

Những thợ thủ công và tiểu thương sống ở thành qua nhiều thế hệ không ham đất đai, nhưng bọn họ cũng mong được giảm thuế mái

"Lão Trương, ngươi có nghe nói không, sắp bắt đầu chính sách mới rồi!"

"Ngươi nghe thấy ở đâu vậy?"

"Vừa rồi có con cá bay lớn ở trên trời ném xuống thứ gì đó, ngươi có thấy không? Đó là một cáo thị, cáo thị nói chỉ cần đuổi Tân vương đi, sẽ thi hành chính sách mới ngay!"

"Cáo thị nói mà ngươi cũng tin? Tháng trước Tân vương ra cáo thị, nói chỉ cần đi tự nguyện tham gia quân ngũ, sẽ được miễn ba phần thuế má đấy, kết quả thế nào? Hai đứa nhỏ nhà †a đều đi, nhưng thuế má cũng không được ít đi xu nào!"

“Lần này khác, lần này cáo thị của Quốc sư đại nhân đưa ra, thậm chí còn có dấu ấn của Quốc sư đại nhân!”

“Quốc sư đại nhân là chức gì vậy, có tiếng nói hơn Tần vương không?”

"Quốc sư đại nhân là ai mà ngươi cũng không biết sao? Lão Điền, ngươi đã từng đến kinh thành, nói cho Lão Trương xem quốc sư đại nhân là ai?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK