Hồng Đào Bình và Hắc Miêu cũng nhanh chóng bày tỏ lập trường của bản thân.
Thật ra tranh chấp bè phái trong xưởng đóng thuyền cũng không quá nghiêm trọng, nhiều nhất chỉ mới nhen nhóm mà thôi, lần răn dạy lần này của Kim Phi đã dập tắt những suy nghĩ ấy.
Kim Phi khá hài lòng với cuộc trò chuyện này, nhưng y cũng đã bắt đầu suy nghĩ xem có nên thay một người xưởng trưởng khác hay không.
Không phải y không tin tưởng Hồng Đào Bình mà là vì giỏi đóng thuyền chứ không giỏi quản lý.
Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)
Theo báo cáo của mật thám, Hồng Đào Bình thường xuyên thức khuya và làm việc ngoài giờ, thậm chí có khi còn không ngủ một hoặc hai ngày nếu cần đẩy nhanh tiến độ thi công.
Để anh ta phụ trách kỹ thuật của xưởng đóng thuyền, Hồng Đào Bình có đủ tư cách, nhưng để anh ta làm người phụ trách quản lý xưởng đóng thuyền thì còn hơi lúng túng, thường xuyên không thấy bóng dáng đâu.
Khi có chuyện xảy ra, người khác tìm đến anh ta để xin chỉ thị, Hồng Đào Bình cũng không biết phải quản như thế nào.
Quả thật người như thế không phù hợp làm người quản lý xưởng đóng thuyền.
Nhưng khi mới xây dựng xưởng đóng thuyền, Kim Phi chẳng có gì ngoài tiền, xưởng đóng thuyền này hoàn toàn do Hồng Đào Bình nhờ vào sự trợ giúp của nhà họ Hồng ở địa phương xây dựng từng chút một. Khi xưa Kim Phi đã đồng ý để Hồng Đào Bình làm người phụ trách xưởng đóng thuyền, nếu như bây giờ tùy tiện loại bỏ anh ta thì những công nhân địa phương sẽ nghĩ như thế nào?
Hơn 80% công nhân ở xưởng đóng thuyền đều là người địa phương và hơn một nửa trong số 80% người đó là cựu thành viên của nhà họ Hồng.
Một khi những người này nổi dậy náo loạn thì xưởng đóng thuyền này chắc chắn sẽ phải đóng cửa ngay lập tức.
Suy đi nghĩ lại, Kim Phi phát hiện y cũng không giỏi quản lý nên quyết định tạm thời không đề cập đến chuyện này. Trước tiên nên làm ra thuyền lầu và thuyền bọc thép, còn về vấn đề của Hồng Đào Bình thì đợi đến khi về sẽ bàn bạc với Cửu công chúa.
Nghĩ đến đây, Kim Phi gật đầu với những người khác: “Giao tình là giao tình, công việc là công việc, nếu đều đã biết bản thân sai ở đâu thì về sau không được tái phạm nữa, nếu không đừng trách ta không niệm tình cũ!”
“Vâng.” Tất cả mọi người trịnh trọng gật đầu. “Được rồi, tất cả ra ngoài làm việc đi!”
Kim Phi khoát tay rồi dẫn đầu rời khỏi phòng.
Nhưng Kim Phi không rời khỏi xưởng đóng tàu mà cùng Thiết Chùy lên tàu Trấn Viễn số ba, đến vị trí xà ngang số ba.
Sẽ rất tốn thời gian nếu yêu cầu bên Kim Xuyên làm lại xà ngang số ba.
Nếu là lúc bình thường thì không sao, nhưng hiện tại tình hình ở Giang Nam rất nghiêm trọng, Kim Phi thật sự không thể chờ đợi được nữa.
Nếu sớm ngày có thể hoàn thành thuyền bọc thép thì cũng có thể sớm ngày xuất phát đi tìm đại lục mới.
Vì vậy, Kim Phi muốn xem liệu có thể khắc phục được tình hình hay không.
Là một trong những xà ngang chính, xà ngang số ba có liên quan đến tải trọng và độ an toàn tổng thể của Trấn Viễn số ba. Kim Phi không hoàn toàn nắm chắc mười phần nên không nói trước, cũng không ngăn cản Đại Cường cử nhân viên hộ tống về Kim Xuyên báo tin.
Bên phía Kim Xuyên sẽ làm lại xà ngang, Kim Phi bên này cũng sẽ nghĩ biện pháp, cái nào nhanh hơn sẽ được sử dụng.
Vì thế trong mấy ngày tiếp theo, phòng nhỏ của Hồng Đào Bình đã bị Kim Phi chiếm dụng, ngoại trừ việc ngủ ra, y đều ngâm mình trong xưởng đóng tàu và phòng nhỏ.
Phòng nhỏ được trang bị đầy đủ các dụng cụ, không những có thể vẽ bản vẽ mà còn có thể làm mô hình tàu để thử nghiệm ý tưởng của bản thân.
Nếu không phải trong phòng nhỏ không có giường, e rằng đến cả ngủ y cũng ở trong phòng nhỏ.
Hồng Đào Bình rất nhanh đã ý thức được Kim Phi lại sắp có động thái mới, bèn chủ động đến thăm dò.
Kim Phi vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn nên vẫn chưa nói định ý định của y cho Hồng Đào Bình, nhưng xét thấy Hồng Đào Bình cũng là một bậc thầy về đóng thuyền, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Kim Phi vẫn nói cho Hồng Đào Bình kế hoạch của y.
Hồng Đào Bình cũng là một người có thâm niên trong lĩnh vực kỹ thuật. Khi biết Kim Phi muốn tìm cách thay thế xà ngang số ba, anh ta lập tức có hứng thú và gia nhập đội ngũ tăng ca.
Đường Tiểu Bắc cũng trêu ghẹo Kim Phi vì chuyện này, nói rằng gần đây y và Hồng Đào Bình cứ như hình với bóng, đến mức gần như mặc chung một chiếc quần.
Kim Phi là người có thể chịu đựng được sự khiêu khích sao?
Đương nhiên không phải!
Kết quả của Đường Tiểu Bắc khi trêu ghẹo, đương nhiên là bị Kim Phi chỉnh đốn một trận.
Sự chăm chỉ luôn được đền đáp, việc Kim Phi và Hồng Đào Bình liên tục làm thêm giờ cũng được đền đáp, cuối cùng họ cũng đã tìm ra biện pháp giải quyết.
Thật ra tranh chấp bè phái trong xưởng đóng thuyền cũng không quá nghiêm trọng, nhiều nhất chỉ mới nhen nhóm mà thôi, lần răn dạy lần này của Kim Phi đã dập tắt những suy nghĩ ấy.
Kim Phi khá hài lòng với cuộc trò chuyện này, nhưng y cũng đã bắt đầu suy nghĩ xem có nên thay một người xưởng trưởng khác hay không.
Không phải y không tin tưởng Hồng Đào Bình mà là vì giỏi đóng thuyền chứ không giỏi quản lý.
Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)
Theo báo cáo của mật thám, Hồng Đào Bình thường xuyên thức khuya và làm việc ngoài giờ, thậm chí có khi còn không ngủ một hoặc hai ngày nếu cần đẩy nhanh tiến độ thi công.
Để anh ta phụ trách kỹ thuật của xưởng đóng thuyền, Hồng Đào Bình có đủ tư cách, nhưng để anh ta làm người phụ trách quản lý xưởng đóng thuyền thì còn hơi lúng túng, thường xuyên không thấy bóng dáng đâu.
Khi có chuyện xảy ra, người khác tìm đến anh ta để xin chỉ thị, Hồng Đào Bình cũng không biết phải quản như thế nào.
Quả thật người như thế không phù hợp làm người quản lý xưởng đóng thuyền.
Nhưng khi mới xây dựng xưởng đóng thuyền, Kim Phi chẳng có gì ngoài tiền, xưởng đóng thuyền này hoàn toàn do Hồng Đào Bình nhờ vào sự trợ giúp của nhà họ Hồng ở địa phương xây dựng từng chút một. Khi xưa Kim Phi đã đồng ý để Hồng Đào Bình làm người phụ trách xưởng đóng thuyền, nếu như bây giờ tùy tiện loại bỏ anh ta thì những công nhân địa phương sẽ nghĩ như thế nào?
Hơn 80% công nhân ở xưởng đóng thuyền đều là người địa phương và hơn một nửa trong số 80% người đó là cựu thành viên của nhà họ Hồng.
Một khi những người này nổi dậy náo loạn thì xưởng đóng thuyền này chắc chắn sẽ phải đóng cửa ngay lập tức.
Suy đi nghĩ lại, Kim Phi phát hiện y cũng không giỏi quản lý nên quyết định tạm thời không đề cập đến chuyện này. Trước tiên nên làm ra thuyền lầu và thuyền bọc thép, còn về vấn đề của Hồng Đào Bình thì đợi đến khi về sẽ bàn bạc với Cửu công chúa.
Nghĩ đến đây, Kim Phi gật đầu với những người khác: “Giao tình là giao tình, công việc là công việc, nếu đều đã biết bản thân sai ở đâu thì về sau không được tái phạm nữa, nếu không đừng trách ta không niệm tình cũ!”
“Vâng.” Tất cả mọi người trịnh trọng gật đầu. “Được rồi, tất cả ra ngoài làm việc đi!”
Kim Phi khoát tay rồi dẫn đầu rời khỏi phòng.
Nhưng Kim Phi không rời khỏi xưởng đóng tàu mà cùng Thiết Chùy lên tàu Trấn Viễn số ba, đến vị trí xà ngang số ba.
Sẽ rất tốn thời gian nếu yêu cầu bên Kim Xuyên làm lại xà ngang số ba.
Nếu là lúc bình thường thì không sao, nhưng hiện tại tình hình ở Giang Nam rất nghiêm trọng, Kim Phi thật sự không thể chờ đợi được nữa.
Nếu sớm ngày có thể hoàn thành thuyền bọc thép thì cũng có thể sớm ngày xuất phát đi tìm đại lục mới.
Vì vậy, Kim Phi muốn xem liệu có thể khắc phục được tình hình hay không.
Là một trong những xà ngang chính, xà ngang số ba có liên quan đến tải trọng và độ an toàn tổng thể của Trấn Viễn số ba. Kim Phi không hoàn toàn nắm chắc mười phần nên không nói trước, cũng không ngăn cản Đại Cường cử nhân viên hộ tống về Kim Xuyên báo tin.
Bên phía Kim Xuyên sẽ làm lại xà ngang, Kim Phi bên này cũng sẽ nghĩ biện pháp, cái nào nhanh hơn sẽ được sử dụng.
Vì thế trong mấy ngày tiếp theo, phòng nhỏ của Hồng Đào Bình đã bị Kim Phi chiếm dụng, ngoại trừ việc ngủ ra, y đều ngâm mình trong xưởng đóng tàu và phòng nhỏ.
Phòng nhỏ được trang bị đầy đủ các dụng cụ, không những có thể vẽ bản vẽ mà còn có thể làm mô hình tàu để thử nghiệm ý tưởng của bản thân.
Nếu không phải trong phòng nhỏ không có giường, e rằng đến cả ngủ y cũng ở trong phòng nhỏ.
Hồng Đào Bình rất nhanh đã ý thức được Kim Phi lại sắp có động thái mới, bèn chủ động đến thăm dò.
Kim Phi vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn nên vẫn chưa nói định ý định của y cho Hồng Đào Bình, nhưng xét thấy Hồng Đào Bình cũng là một bậc thầy về đóng thuyền, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Kim Phi vẫn nói cho Hồng Đào Bình kế hoạch của y.
Hồng Đào Bình cũng là một người có thâm niên trong lĩnh vực kỹ thuật. Khi biết Kim Phi muốn tìm cách thay thế xà ngang số ba, anh ta lập tức có hứng thú và gia nhập đội ngũ tăng ca.
Đường Tiểu Bắc cũng trêu ghẹo Kim Phi vì chuyện này, nói rằng gần đây y và Hồng Đào Bình cứ như hình với bóng, đến mức gần như mặc chung một chiếc quần.
Kim Phi là người có thể chịu đựng được sự khiêu khích sao?
Đương nhiên không phải!
Kết quả của Đường Tiểu Bắc khi trêu ghẹo, đương nhiên là bị Kim Phi chỉnh đốn một trận.
Sự chăm chỉ luôn được đền đáp, việc Kim Phi và Hồng Đào Bình liên tục làm thêm giờ cũng được đền đáp, cuối cùng họ cũng đã tìm ra biện pháp giải quyết.