“Đúng vậy”, Kim Phi nói: “Nếu than đá là nền tảng của công nghiệp thì điện năng là bộ xương của ngành công nghiệp, sau này sự phát triển của các ngành nghề đều không thể tách rời khỏi điện năng”.
“Vậy tại sao phải xây đập nước?”, Cửu công chúa hỏi.
“Có hai loại nhà máy điện: thủy điện và nhiệt điện, xây đập để ngăn nước. Khi nước chảy từ cao xuống thấp sẽ làm bánh xe nước quay, bánh xe nước sẽ dẫn động máy phát điện, máy phát điện có thể tạo ra điện”, Kim Phi giải thích.
“Cái này hay đấy, không chỉ không cần đốt than mà còn có thể trữ nước, ngăn lũ”, Cửu công chúa hỏi: “Trước đây xây hồ chứa, sao phu quân không lắp máy phát điện luôn?”
Lúc vào mùa thu, Kim Phi đến đập Đô Giang, quy hoạch rất nhiều hồ chứa nước, bình thường tích trữ nước trong các hồ chứa, khi lượng mưa ít thì có thể xả nước để tưới tiêu, khi lượng mưa nhiều thì cũng có thể xả nước trước để giảm lũ lụt.
Cửu công chúa nghĩ mỗi hồ chứa nước đều phải xây đập, không dùng để phát điện chẳng phải là lãng phí sao?
“Vũ Dương, không phải đập nước nào cũng có thể dùng để phát điện, thủy điện có yêu cầu rất cao về kỹ thuật, nếu có sơ suất thì có thể gây ra chuyện lớn, bây giờ ta cũng không chắc có thành công hay không”, Kim Phi cười khổ lắc đầu.
Y hiểu rõ nguyên lý sản xuất thủy điện, nhưng việc xây dựng một đập phát điện cần quá nhiều kỹ thuật, kiếp trước Kim Phi chưa từng tham gia vào các dự án liên quan nên chỉ có thể tìm hiểu từng chút.
Nước lửa vô tình, một khi hồ chứa nước vỡ sẽ có thể gây ra tai họa cho những người dân xung quanh, vì không có sự chắc chắn tuyệt đối nên Kim Phi không dám xây dựng một cách liều lĩnh, chỉ có thể xây một cái loại nhỏ trên dòng sông nhỏ bên cạnh làng để thử trước.
Con sông nhỏ bên ngoài làng chỉ rộng vài chục mét, cho dù có xảy ra chuyện gì, Kim Phi cũng chắc chắn có thể kiểm soát được, không gây ra hậu quả quá lớn.
“Ngoài nguyên nhân kỹ thuật thì còn có thời gian”, Kim Phi nói tiếp: “Xây một con đập lớn có thể tạo ra điện phải mất rất nhiều thời gian, nhanh nhất cũng phải mất vài năm, thậm chí hơn mười mấy năm, mấy chục năm, vấn đề lũ lụt của Xuyên Thục đã rất nghiêm trọng rồi, chúng ta không thể chờ đợi lâu được nữa”.
Cửu công chúa đang suy xét đến những lời Kim Phi vừa nói, không lên tiếng nói gì cả, nhưng Vạn Hạc Minh đứng ở một bên nghe được Kim Phi nói thế, bỗng nhiên cảm thấy lo lắng: “Tiên sinh, xây đập nước phát điện phải mất mấy năm, chúng ta muốn dùng điện thì phải làm sao?”
Kể từ sau khi nghe Kim Phi nói về việc sử dụng điện năng, Vạn Hạc Minh đã bị hấp dẫn, bây giờ anh ta ước gì có thể đi nghiên cứu đèn điện và hàn điện, nhưng Kim Phi lại nói sẽ phải mất vài năm mới xây được đập lớn, thế chẳng phải là mất vài năm mới có thể tiếp tục nghiên cứu sao?
Nếu không biết sự tồn tại của điện năng thì thôi, bây giờ anh ta đã biết rồi nhưng lại không thể nghiên cứu, đây là cực hình đối với cả Vạn Hạc Minh và Tả Chi Uyên.
“Những gì ta vừa nói là đập nước phát điện quy mô khá lớn, chúng ta xây một cái nhỏ ở ngoài làng, không mất bao lâu cả, nhiều nhất là một năm đã xây xong rồi”.
Kim Phi nói: “Ngoài trạm thủy điện, ta còn chuẩn bị xây thêm một trạm nhiệt điện nhỏ, nếu chúng ta để ý kỹ, về cơ bản nhiều nhất có thể hoàn thành trong nửa năm”.
“Phu quân, nếu đã muốn xây trạm thủy điện thì không cần xây thêm trạm nhiệt điện chứ?”, Cửu công chúa cau mày.
Vì công nghệ thăm dò và khai thác còn hạn chế nên hiện giờ chỉ có Xuyên Thục chỉ có một mò than ở Hắc Thủy Câu, các mỏ than khác hoặc là chưa được tìm thấy, hoặc là nằm trong núi sâu và rừng già, dù có tìm thấy cũng tạm thời không thể khai thác và vận chuyển, thế nên bây giờ tài nguyên than ở Xuyên Thục vô cùng khan hiếm.
Lúc nãy nghe Kim Phi nói thủy lợi có thể sinh ra điện, Cửu công chúa còn vui mừng không thôi, nhưng thoáng chốc Kim Phi lại muốn xây thêm một nhà máy nhiệt điện, đây chẳng phải là lãng phí tài nguyên sao?
“Ưu điểm của thủy điện là tiết kiệm tài nguyên và còn có thể trữ nước, nhưng nhược điểm là không ổn định. Đặc biệt ở các sông nhỏ ngoài làng, những năm mưa nhiều, nước có thể dâng cao lên tới ba bốn mươi trượng. Nhưng những năm hạn hán, dòng chảy có thể bị cắt đứt".
Kim Phi giải thích: "Tương đối mà nói, việc sử dụng nhiệt điện ổn định hơn nhiều. Chỉ cần nồi hơi hoạt động là có thể tiếp tục phát điện".
Hôm nay là lần đầu tiên Cửu công chúa tiếp xúc với khái niệm điện năng, cô ấy cũng không hiểu gì về xưởng phát điện. Cửu công chúa nghĩ ngợi một lát, sau đó không nói gì nữa. Đợi từ chỗ Kim Phi về rồi cô ấy sẽ tìm hiểu một chút rồi nói tiếp.
Vì thế Cửu công chúa gật đầu nói: "Nếu phu quân đã nghĩ kỹ rồi thì được, vậy ta sẽ về trước".