“Ta tin!”
Kim Phi võ võ vai Trịnh Chí Viễn, đang định nói tiếp thì nhìn thấy một con thuyền chiến đang tiến đến soái hạm của thủy quân, trên thuyền chiến có hai hàng người, tất cả đều trông vô cùng cường tráng.
Thiết Chùy và Tả Phi Phi lập tức trở nên căng thẳng, các nữ công nhân nắm chặt báng súng kíp của họ.
"Mọi người không cần lo lăng, bọn họ là người của mình!"
Thấy vậy, Trịnh Trì Viễn nhanh chóng giải thích: "Tiên sinh, họ là những thủy thủ được ta chọn cho thuyền bọc thép. Đồ tướng quân tưởng ngài muốn kiểm duyệt họ trên bờ. Sau khi ta đến xưởng đóng thuyền thì Đồ tướng quân đã điều họ lên bờ rồi.
Ban nãy ta đi gọi người mới phát hiện ra chuyện này, nên †a sắp xếp để họ quay trở lại thuyền."
Mặc dù vậy, Thiết Chùy vẫn không dám đồng ý để thủy thủ lên thuyền, cho đến khi nhìn thấy Đại Cường cùng những nhân viên hộ tống đi ca-nô đã theo kịp và gật đầu về phía mình. Cuối cùng, Thiết Chùy cũng chịu gật đầu, sau đó cho lính canh thả thang dây xuống.
Kể từ khi Trịnh Trì Viễn tuyên thệ trung thành nên thủy quân Đông Hải đương nhiên nằm trong phạm vi tuyên truyền của nhật báo Kim xuyên.
Chỉ là vì khoảng cách xa mà tờ báo địa phương ở Xuyên Thục mỗi ngày được phát một lần, trong khi thủy quân Đông Hải và xưởng đóng thuyền cứ năm ngày mới được gửi báo đến bằng ca-nô.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến sức mạnh tuyên truyền của nhật báo Kim Xuyên.
Sau khi huấn luyện vào mỗi buổi tối, các quan văn thư thủy quân sẽ đọc tờ báo từ năm ngày trước trước bữa tối.
Đây cũng là thời điểm được mong đợi nhất trong ngày của nhiều thủy thủ.
Thông qua tờ báo, họ có thể tìm hiểu về những điều lớn lao đang xảy ra cách xa hàng ngàn dặm.
Với tư cách là người kiểm soát thực tế của Xuyên Thục, Kim Phi gần đây đã đánh bại quân Đông Man và Đảng Hạng trong hai cuộc xâm lược liên tiếp. Y cũng được coi là khách quen của tờ nhật báo Kim Xuyên.
Ngoài chiến tranh, hàng loạt biện pháp do Kim Phi thực hiện ở Xuyên Thục cũng là nội dung trọng tâm để tuyên truyền của nhật báo Kim Xuyên.
Do đó, hầu như ngày nào cũng có một bản tin về Kim Phi trên nhật báo Kim Xuyên.
Rất nhiều thủy thủ binh lính đã đi theo Kim Phi đến thành Du Quan đã tận mắt nhìn thấy Kim Phi dẫn quân, bọn họ vốn đã có cảm giác thân thiết với Kim Phi, cộng với sự tuyên truyền liên tục của nhật báo Kim Xuyên, kết quả là đại đa số binh lính thủy thủ đều sùng bái Kim Phi.
Khi Trịnh Trì Viễn nói rằng Kim Phi sẽ chọn một nhóm người để tham gia vào một nhiệm vụ bí mật, gần như tất cả các thủy thủ đều đăng ký.
Trịnh Trì Viễn cũng rất coi trọng vấn đề này, ban đầu anh †a định trực tiếp giao việc, nhưng sau đó phát hiện Kim Phi và Hồng Đào Bình bận rộn với công việc của Trấn Viễn số 3 nên đã đổi ý, quyết định học hỏi từ phương pháp đánh giá của nhân viên hộ tống và chọn ra những người lọt vào vòng chung kết thông qua cuộc tuyển chọn.
Điều này sẽ không chỉ thể hiện sự công bình công chính, mà còn thuyết phục được tất cả các thủy thủ, và những người thủy thủ được chọn cũng sẽ là những người ưu tú nhất.
Các thủy thủ cho rằng thang dây là khảo nghiệm của Kim Phi đối với bọn họ, bọn họ đều muốn thể hiện tài năng trước mặt Kim Phi, thế là vội vàng tranh nhau chạy tới thang dây trèo lên.
Ngay sau đó, hàng chục thủy thủ đứng trên boong thuyền trước mặt Kim Phi.
Là một cựu chiến binh dày dạn kinh nghiệm, đã nhiều lần dẫn quân, Kim Phi hiểu rất rõ tâm lý của binh lính. Nhìn hành động của các thủy thủ, y cũng đã đoán được tại sao họ lại làm như vậy.
Nếu đã như vậy thì Kim Phi không tiếc lời khen ngợi bọn họ. Y đưa ngón tay cái ra và khen ngợi: "Quả không hổ là những thủy thủ xuất sắc nhất được tuyển chọn từ hàng nghìn đại quân thủy quân. Làm tốt lắm!"
Quả nhiên, nghe thấy Kim Phi nói như vậy, tất cả thủy thủ đều duỗi thẳng lưng, ngẩng cao đầu.
"Trịnh tướng quân, ngài đã giải thích nhiệm vụ cho mọi người chưa?" Kim Phi quay sang hỏi Trịnh Trì Viễn.
"Chưa, Trịnh Trì Viễn trả lời. 'Nhưng ta đã nói cho mọi người biết, nhiệm vụ này cực kỳ nguy hiểm, mọi người đều đã ký vào cam kết sinh tử, sẽ không ai lùi bước!"
Kim Phi võ võ vai Trịnh Chí Viễn, đang định nói tiếp thì nhìn thấy một con thuyền chiến đang tiến đến soái hạm của thủy quân, trên thuyền chiến có hai hàng người, tất cả đều trông vô cùng cường tráng.
Thiết Chùy và Tả Phi Phi lập tức trở nên căng thẳng, các nữ công nhân nắm chặt báng súng kíp của họ.
"Mọi người không cần lo lăng, bọn họ là người của mình!"
Thấy vậy, Trịnh Trì Viễn nhanh chóng giải thích: "Tiên sinh, họ là những thủy thủ được ta chọn cho thuyền bọc thép. Đồ tướng quân tưởng ngài muốn kiểm duyệt họ trên bờ. Sau khi ta đến xưởng đóng thuyền thì Đồ tướng quân đã điều họ lên bờ rồi.
Ban nãy ta đi gọi người mới phát hiện ra chuyện này, nên †a sắp xếp để họ quay trở lại thuyền."
Mặc dù vậy, Thiết Chùy vẫn không dám đồng ý để thủy thủ lên thuyền, cho đến khi nhìn thấy Đại Cường cùng những nhân viên hộ tống đi ca-nô đã theo kịp và gật đầu về phía mình. Cuối cùng, Thiết Chùy cũng chịu gật đầu, sau đó cho lính canh thả thang dây xuống.
Kể từ khi Trịnh Trì Viễn tuyên thệ trung thành nên thủy quân Đông Hải đương nhiên nằm trong phạm vi tuyên truyền của nhật báo Kim xuyên.
Chỉ là vì khoảng cách xa mà tờ báo địa phương ở Xuyên Thục mỗi ngày được phát một lần, trong khi thủy quân Đông Hải và xưởng đóng thuyền cứ năm ngày mới được gửi báo đến bằng ca-nô.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến sức mạnh tuyên truyền của nhật báo Kim Xuyên.
Sau khi huấn luyện vào mỗi buổi tối, các quan văn thư thủy quân sẽ đọc tờ báo từ năm ngày trước trước bữa tối.
Đây cũng là thời điểm được mong đợi nhất trong ngày của nhiều thủy thủ.
Thông qua tờ báo, họ có thể tìm hiểu về những điều lớn lao đang xảy ra cách xa hàng ngàn dặm.
Với tư cách là người kiểm soát thực tế của Xuyên Thục, Kim Phi gần đây đã đánh bại quân Đông Man và Đảng Hạng trong hai cuộc xâm lược liên tiếp. Y cũng được coi là khách quen của tờ nhật báo Kim Xuyên.
Ngoài chiến tranh, hàng loạt biện pháp do Kim Phi thực hiện ở Xuyên Thục cũng là nội dung trọng tâm để tuyên truyền của nhật báo Kim Xuyên.
Do đó, hầu như ngày nào cũng có một bản tin về Kim Phi trên nhật báo Kim Xuyên.
Rất nhiều thủy thủ binh lính đã đi theo Kim Phi đến thành Du Quan đã tận mắt nhìn thấy Kim Phi dẫn quân, bọn họ vốn đã có cảm giác thân thiết với Kim Phi, cộng với sự tuyên truyền liên tục của nhật báo Kim Xuyên, kết quả là đại đa số binh lính thủy thủ đều sùng bái Kim Phi.
Khi Trịnh Trì Viễn nói rằng Kim Phi sẽ chọn một nhóm người để tham gia vào một nhiệm vụ bí mật, gần như tất cả các thủy thủ đều đăng ký.
Trịnh Trì Viễn cũng rất coi trọng vấn đề này, ban đầu anh †a định trực tiếp giao việc, nhưng sau đó phát hiện Kim Phi và Hồng Đào Bình bận rộn với công việc của Trấn Viễn số 3 nên đã đổi ý, quyết định học hỏi từ phương pháp đánh giá của nhân viên hộ tống và chọn ra những người lọt vào vòng chung kết thông qua cuộc tuyển chọn.
Điều này sẽ không chỉ thể hiện sự công bình công chính, mà còn thuyết phục được tất cả các thủy thủ, và những người thủy thủ được chọn cũng sẽ là những người ưu tú nhất.
Các thủy thủ cho rằng thang dây là khảo nghiệm của Kim Phi đối với bọn họ, bọn họ đều muốn thể hiện tài năng trước mặt Kim Phi, thế là vội vàng tranh nhau chạy tới thang dây trèo lên.
Ngay sau đó, hàng chục thủy thủ đứng trên boong thuyền trước mặt Kim Phi.
Là một cựu chiến binh dày dạn kinh nghiệm, đã nhiều lần dẫn quân, Kim Phi hiểu rất rõ tâm lý của binh lính. Nhìn hành động của các thủy thủ, y cũng đã đoán được tại sao họ lại làm như vậy.
Nếu đã như vậy thì Kim Phi không tiếc lời khen ngợi bọn họ. Y đưa ngón tay cái ra và khen ngợi: "Quả không hổ là những thủy thủ xuất sắc nhất được tuyển chọn từ hàng nghìn đại quân thủy quân. Làm tốt lắm!"
Quả nhiên, nghe thấy Kim Phi nói như vậy, tất cả thủy thủ đều duỗi thẳng lưng, ngẩng cao đầu.
"Trịnh tướng quân, ngài đã giải thích nhiệm vụ cho mọi người chưa?" Kim Phi quay sang hỏi Trịnh Trì Viễn.
"Chưa, Trịnh Trì Viễn trả lời. 'Nhưng ta đã nói cho mọi người biết, nhiệm vụ này cực kỳ nguy hiểm, mọi người đều đã ký vào cam kết sinh tử, sẽ không ai lùi bước!"